Không ai ngờ Đường Thiên lại muốn mua binh đoàn, bọn họ trước nay chưa từng nghe có ai muốn mua binh đoàn.
Từ Tấn vốn vẫn cố trấn định, lần này rốt cuộc lộ vẻ cười khổ: "Mãnh tiên sinh đang làm khó ta rồi, trước nay ta chưa từng nghe nói có thể mua binh đoàn."
Bạch Việt vuốt cằm, lầm bầm: "Ồ, ý nghĩ này của Tiểu Mãnh tuy không dễ làm lắm nhưng rất sáng tạo. Trong tay ngươi có cả bảo tàng như thế, không có binh đoàn quả tật không được."
Nụ cười trên gương mặt Từ Tấn càng khổ: "Mãnh tiên sinh ngài nếu muốn vũ khí loại gì, cho dù là cấp hoàng kim chúng ta cũng có thể nghĩ cách cho ngài. Ngài muốn binh đoàn…"
"Không mua được sao?" Đường Thiên hơi thất vọng, ý nghĩ này cũng chỉ vừa nảy ra thôi. Hắn hiện giờ thiếu nhất là gì, không phải vũ khí, cũng không phải vân tệ mà là thiếu người. Hương đoàn Bảo Quang nội tình quá kém, Thạch Sâm đi chiêu mộ U Châu Quỷ Kỵ, vậy cũng chỉ năm trăm người.
Nếu có thể trực tiếp mua một nhánh binh đoàn, cho dù thực lực kém một chút, ném cho Binh cũng có thể phát huy tác dụng không tệ.
"Không phải không mua được, nhưng phải nghĩ cách." Bạch Việt trầm ngâm: "Binh đoàn chỉ có trên tay các châu chủ, chỉ cần hỏi thăm một chút, gần đây châu nào tình hình tài chính không được tốt. Nuôi quân đoàn rất tốt tiền, tài chính không tốt sẽ không nuôi nổi. Có điều châu lớn chắc chắn không được, nên hỏi thăm theo hướng các tiểu châu. À, còn có thể đào góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai/830143/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.