Mọi người lặng lẽ thu thập chiến trường.
Bỗng nhiên Mông Tháp hỏi: "Đại nhân, ngài đã trải qua rất nhiều trận chiến tranh sao?"
Câu hỏi của Mông Tháp khiến mọi người hứng thú.
"Không tính là nhiều." Đường Thiên nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, xòe bàn tay ra đếm đi đếm lại, nhưng số lượng cụ thể dường như lung tung lắm nên nói: "Dù sao cũng là một đường đánh tới."
Lời này lập tức làm cho mọi người dâng lên lòng kính trọng. "Một đường đánh tới", thật khí phách bức người.
"Thảo nào đại nhân thành thạo điêu luyện như thế." Mông Tháp không bỏ lỡ cơ hội vuốt mông ngựa một cái.
Tức thì Đường Thiên đắc ý dào dạt, mở miệng khoe khoang: "Kỳ thực trình độ chủ tướng Binh đoàn Hồng Diệp rất lợi hại, thực lực võ giả cũng mạnh, nhưng trình độ huấn luyện quá kém. Binh sĩ không đủ tín nhiệm với võ tướng, miệng hùm gan sứa, ý chí quá bạc nhược, đó là điểm trí mạng. Ý chí bạc nhược làm cho binh đoàn tan tác rất dễ dàng, thật không ngờ ý chí võ giả của binh đoàn Quang Minh võ hội lại bạc nhược như thế. Ý chí quan trọng hơn thực lực cá nhân."
Tuy Đường Thiên chưa từng chỉ huy binh đoàn, nhưng ở cùng đám Binh lâu nên mưa dầm thấm đất, thỉnh thoảng cũng học được vài câu cao thâm. Cái câu có vẻ chuyên nghiệp vừa được thốt lên tức thì làm cho đám Mông Tháp cảm thấy trình độ của đại nhân quả nhiên không thể khinh thường a.
Đường Thiên phất phất tay, thờ ờ nói: "Nếu như thủ hạ trong binh đoàn của ta ai dám tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai/830060/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.