"Ngu ngốc!"
Ở sâu trong đầu óc hắn, vang lên một tiếng chửi tức tối muốn bể phổi, con ngươi Đường Thiên mất đi tiêu cự, thoáng cái co rút lại nhọn như châm!
Ngay sau đó Lương Phong nhìn thấy một màn quỷ dị vô cùng.
Hai tay Đường Thiên run lên, chậm rãi nâng lên trên.
Hai tay của hắn dường như nâng vật nặng tựa thiên quân, có mấy milimét ngắn ngủi mà cả người hắn ướt đẫm mồ hôi.
Cắc cắc cắc, xương cốt trên thân Đường Thiên dường như phải chịu áp lực cực lớn, phát ra thanh âm ghê cả răng.
Đường Thiên tựa như một người khác, rõ ràng vẫn là khuôn mặt kia, nhưng mà Lương Phong lại cảm giác hình như đó là một người khác. Môi Đường Thiên bặm chặt, dù cho khí lực toàn thân vận đến cực hạn, nhưng khuôn mặt chẳng chút dữ tợn, lại toát ra một luồng lãnh băng hờ hững không thể mô tả.
Nhưng mà lực chú ý của Lương Phong nhanh chóng bị hai tay Đường Thiên hấp dẫn.
Cảm giác Lương Phong rất nhạy cảm, ông có thể cảm thụ được, mỗi khi hai tay Đường Thiên nâng lên một tấc, tinh lực xung quanh đều xảy ra biến hóa rõ ràng.
Tựa như...
Tê!
Y phục trên thân Đường Thiên, bỗng nhiên xuất hiện một lỗ hổng, tựa như bị kình khí sắc bén cắt phá.
Tê tê tê!
Vô số kình khí sắc bén, ầm ầm hướng bắn ra bốn phía.
Sắc mặt Lương Phong khẽ biến, không tốt, là kiếm mang!
Cơ hồ là vô thức, hai tay ông kết ấn, quang mang thổ hoàng sắc từ bên trong thân ông nở ra, một ngọn núi cao bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai/829981/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.