Chương trước
Chương sau
Hai người Tỳ Bà và Đường Sửu nói rất nhiều, rất nhiều danh từ kỳ lạ, làm cho Đường Thiên nghe nói choáng váng đầu óc. Ngôn ngữ Đường Sửu sắc bén, thường thường nói trúng tim đen, Tỳ Bà không kiêu ngạo không tự ti, theo lý tranh luận, hai người xảy ra tranh luận kịch liệt.
Đường Sửu không quên chào hàng, chuyện hắn tiến công chiếm đóng Thiên Lô tọa được n Tái Lôi ủng hộ nhiệt liệt.
Mà sách lược phòng thủ phản kích của Tỳ Bà để yên ổn kinh doanh ở Tam Hồn thành lại được Phí lão đầu ủng hộ.
Đường Thiên đề cập tới con đường Thủy Bình tọa cũng bị mọi người thảo luận đi, thảo luận lại.
Nhưng mà Đường Thiên nỗ lực nhớ kỹ mấy cái kết luận mà mọi người suy luận.
Tiên Nữ bí bảo rất trọng yếu, không thể cho người khác. Còn việc vị trí Tiên Nữ tọa rất trọng yếu như thế nào thì nếu như có thể hoàn toàn vũ trang Sài Lang binh đoàn Đường Nhất thì chỉ cần một Sài Lang binh đoàn là hoàn toàn có thể cố thủ Tiên Nữ tọa, Đường Thiên hoàn toàn không nhớ nữa.
Không nên đi chòm sao Liệp Hộ (O-ri-on).
Chòm sao Liệp Hộ (O-ri-on) là minh hữu lâu đời của chòm Sư Tử, vì vậy sẽ gặp phải phản kích điên cuồng của Quang Minh võ hội.
Tiên Nữ tọa có rất nhiều tinh môn, đặc biệt có tinh môn thông tới chòm sao Liệp Hộ (O-ri-on) nên rất có khả năng sẽ bị ảnh hưởng, vì vậy cần phải thành lập một cứ điểm tại nơi xuất nhập của tuyến đường Quý Khâu, không những cố thủ tuyến đường mà còn có thể trợ giúp An Đức Lệ Na (Andrew Lina) cố thủ Tiên Nữ thành.
Chuyện này cũng không có vấn đề, sau đó Đường Thiên phát hiện một điểm đáng sợ.
Cần tiền, cần tiền, cần tiền!
Cái gì cũng đều cần tiền!
Ánh mắt mỗi người đều nhìn chằm chằm vào Đường Thiên, một màu xanh sâu thẳm làm toàn thân Đường Thiên run lên.
Thời điểm này cái lão Binh mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm (làm lơ),hắn có chút chột dạ.
Đường Thiên phát giác ra là hắn cần phải một người giống như tổng quản hỗ trợ, mỗi người đều chạy tới đòi tiền hắn, hắn đau đầu vô cùng. Cái người này phải làm cho mọi người tín phục, lại phải có năng lực. Dù sao tuyệt đối không thể giao cho cái tay Binh, cái lão quái vật này này tuy rằng bình thường từng nói khoác lão từng làm hậu cần, nhưng mà tác phong thổ hào tuyệt đối làm cho người ta phẫn hận.
Giao cho ai mới được?
Tỳ Bà cũng là lựa chọn được, tuy nhiên, tuổi nàng còn nhỏ, tính khí tuy tốt nhưng uy vọng thấp, chỉ riêng cô nàng Tái Lôi đã ăn thịt được rồi.
Bỗng nhiên, nhãn tình Đường Thiên sáng lên, hắn nghĩ đến một nhân tuyển rất hay!
Vẻ mặt Hạc kinh ngạc: "Ta quản tiền?"
"Không sai a." Đường Thiên cho là lẽ đương nhiên: "Ngươi hiểu biết nhiều, kiến thức nhiều, lại thông minh, đương nhiên, quan trọng nhất là..."
"Là cái gì?" Hạc buột miệng hỏi.
Đường Thiên xòe bàn tay: "Toán học tốt."
Toán học của ai mà chả tốt hơn ngươi...
Trong lòng Hạc nói thầm rồi nhìn chăm chú vào Đường Thiên nghiêm túc hỏi: "Ngươi thật muốn ta quản tiền sao? Đó chính là rất nhiều tiền."
"Đương nhiên a! Thần thiếu niên là người làm đại sự! Thế nào có thể lãng phí thời gian quý giá ở những chuyện nhỏ này? Vì vậy tiểu Hạc tử, tất cả đều giao cho ngươi đó. Vì thuận tiện cho việc khai triển công tác, ta cho ngươi thêm một trợ thủ."
Một vị Hồn tướng thân hình có chút gầy yếu, tướng mạo bình thường, hành lễ với Hạc: "Hạc đại nhân, ta tên là A Thổ, thỉnh chiếu cố nhiều."
Võ hồn sử dụng để sinh thành A Thổ rất nhỏ yếu, vì vậy cấp bậc A Thổ cực kỳ thấp, vô luận chỉ huy hay là vũ lực đều là cấp bậc thấp nhất. Tác dụng duy nhất của tên này đó là lui tới Tam Hồn thành và chỗ Hạc, là trợ thủ Đường Thiên cho Hạc.
Chỉ có như vậy, của mình mới có thể chân chính giải thoát a!
Đường Thiên tình ý sâu xa mà vỗ vỗ vai Hạc, tỏ vẻ "Tất cả đều giao cho ngươi đó" rất trang nghiêm nghiêm túc, sau đó cứ vậy mà bỏ đi.
Đường Thiên cảm giác đắc ý sâu sắc với ý tưởng tuyệt diệu của bản thân vừa rồi, quả thực không thể tuyệt diệu hơn!
Thần thiếu niên, phải chuyên tâm tu luyện cho thật tốt, phía trước không phải là đường bằng phẳng! Tuy rằng Đường Sửu và Tỳ Bà tranh luận rất kịch liệt, nhưng mà có một điểm cùng nhất trí lạ thường, đó chính là chiến hỏa sẽ nhanh chóng lan tràn.
Cái này đối với Đường Thiên là chuyện bất lợi, hắn không có dã tâm đối với lãnh địa, nhưng mà muốn thông qua những nơi chiến loạn sẽ không là chuyện dễ làm. Chuyện duy nhất đáng ăn mừng chính là tinh môn ở Tiên Nữ tọa cũng đủ nhiều, phạm vi hắn có thể lựa chọn khá lớn.
Hắn quẳng hết những phiền não này đi, hắn biết rõ đầu óc của mình không tốt, đã như vậy, vậy cứ đem mấy vấn đề này giao hết cho mọi người đi, mọi người đều thông minh như vậy đều đáng tin cậy như vậy.
Thật rất may mắn, có mọi người a...
Như vậy, chiến đấu cứ giao cho ta!
Đường Thiên cảm thấy thế giới thoáng cái trở nên mở rộng nhẹ nhàng khoan khoái, không có những chuyện phân tích phức tạp, không có những chuyện lựa chọn làm đầu người đau đớn, bản thân muốn làm gì thì cứ nỗ lực nỗ lực lại nỗ lực, đều đánh bại toàn bộ tất cả địch nhân!
Người đầu óc giản đơn, cứ làm chuyện đơn giản!
Đường Thiên, nỗ lực lên! Text được lấy tại Truyện FULL
Đường Thiên không nhịn được nắm chặt tay.
Hạc nhìn bóng lưng Đường Thiên đi xa, hồi lâu sau, bỗng nhiên khóe miệng nở ra nụ cười, vươn thân vặn lưng, đứng lên, miệng lẩm bẩm: "Ta đây giúp ngươi ba năm thôi, a, ba năm sau, khế ước cũng đến kỳ rồi."
A Thổ khoanh tay mà đứng ở một bên, không nói không rằng,
Hạc mạnh mẽ vang dội, nhanh chóng thanh tra toàn bộ tồn kho và tinh tệ, sau đó yêu cầu Đường Sửu và Tỳ Bà ra một phần báo cáo phân tích chiến lược, đồng thời yêu cầu các phương muốn xin kinh phí chuẩn bị bản báo cáo.
Trải qua lúc ban đầu hỗn loạn, rất nhanh chóng hắn liền xử lý hết thành ngay ngắn rõ ràng.
Đám người Tái Lôi ngay từ đầu đối với Hạc còn có mấy phần không tín nhiệm, nhưng mà sau lại phát hiện, Hạc xử lý cực kỳ công bình, nếu như bị bác bỏ, tất nhiên hắn sẽ đưa lý do.
Lại nói, số lần bị bác bỏ nhiều nhất đó là Binh. Thẹn quá thành giận Binh chạy đến chỗ Hạc khởi binh vấn tội, kết quả là nửa ngày sau, sau khi gặp Hạc với ánh mắt chân thành tha thiết và trình bày ôn hòa mà cuối cùng vẫn xám xịt rời đi.
Điều này làm cho uy tín Hạc tăng nhiều, đến đại tỷ đầu Tái Lôi cũng không dám trêu chọc hắn, chỉ dám sau lưng nói thầm: "Nam nhân xinh đẹp đến mức thế này, quả thực là quá phận!" "Có mỗi tiểu Đường Đường là tốt, tuy rằng xấu một chút, nhưng mà xuất thủ phóng khoáng bao nhiêu a!"
Hạc nhanh chóng cảm giác áp lực, tinh tệ đi mất như nước chảy. Tam Hồn thành đang liều mạng mà thăng cấp nên tiêu hao kinh người. Xà Phu tọa tựa như một hòn núi lớn đặt ở trong lòng mọi người. Với thực lực hiện tại của Tam Hồn thành, căn bản không thể chống lại Xà Phu tọa. Bây giờ mọi người chỉ hy vọng đó là chủ ý cá nhân của Hoắc Phu Mạn(Hoffman) công tước chứ không phải là quyết định của Xà Phu tọa.
Nhưng mà vô luận như thế nào, Hoắc Phu Mạn(Hoffman) công tước cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, y nhất định sẽ tổ chức phản kích.
Chỉ cần không phải Xà Phu tọa dốc hết toàn lực, vấn đề an toàn của Tam Hồn thành, Hạc chẳng lo lắng chút nào. Bố trí Tam Hồn thành cực kỳ xa hoa, hơn nữa còn có Mặc gia hiệp trợ, không có vấn đề gì quá lớn.
Nhưng mà hắn cần phải bảo đảm kinh phí, nếu của mình đáp ứng chuyện này, vậy thì phải làm cho thật tốt.
Hắn yêu cầu gặp mặt An Đức Lệ Na (Andrew Lina) và Tháp Đốn, điều này làm cho hai người rất kinh ngạc. Giao tiếp trong khoảng thời gian này, bọn họ đã hiểu rõ trong những những người này thì chủ chân chính là Đường Thiên. Lần này lại là Hạc chủ động yêu cầu gặp mặt, trong lòng hai người tuy rằng nghi hoặc, nhưng không chậm trễ bèn nhanh chóng sắp xếp cuộc gặp gỡ.
Song phương ngồi xuống phân ngôi chủ khách, Hạc không nói lời vô dụng mà lấy ra một tờ giấy: "Ở đây ta có vài thứ, thỉnh bệ hạ và đại tướng quân xem xét."
Trong lòng An Đức Lệ Na (Andrew Lina) và Tháp Đốn càng là hồ nghi, hai người nhận tờ giấy rồi đọc lướt qua thì đột nhiên sắc mặt hai người trở nên cực kém.
Nội dung trên tờ giấy là Hạc theo trên báo cáo của Đường Sửu và Tỳ Bà trích sao một đoạn, chủ yếu là phân tích đối với thời cuộc và cục diện Tiên Nữ tọa có khả năng sẽ phải đối mặt. Hai người đối với tình huống Tiên Nữ tọa cực kỳ không xem trọng, tinh môn Tiên Nữ tọa đông đảo, một điểm này tại trước đây là ưu thế thương nghiệp, nhưng mà bây giờ lại trở thành then chốt để các phương tranh đoạt.
Tinh môn, vĩnh viễn là người thắng chiến tranh nắm giữ tinh môn, nắm giữ khí mạch chiến tranh.
Bên trong báo cáo chỉ trúng tim đen, Tiên Nữ tọa sẽ trở thành một vũng bùn để các phương hỗn chiến. Những tinh môn này trở thành mục tiêu để mỗi thế lực lớn kịch liệt so đấu.
Tâm Tháp Đốn trầm xuống không ngừng.
Tiên Nữ tọa vẫn mãi là một góc hẻo lánh, thói quen thông thường của Tháp Đốn là chỉ đưa ánh mắt nhìn khắp Tiên Nữ tọa, nhiều lắm là nhìn tiếp trong Bắc Thiên mười chín châu. Điều này là do tầm nhìn bị hạn chế. Nhưng năng lực của lão thì không thể nghi ngờ, những này phân tích lão xem đều hiểu.
Trang giấy mỏng tanh trên tay, lại làm cho tay lão có chút run rẩy.
Hít sâu một hơi, Tháp Đốn liền khôi phục trấn định, hỏi với ý vị sâu xa: "Không ngờ, tâm Sài Lang tọa gắn với thiên hạ, chẳng lẽ Đường Thiên các hạ cũng muốn so đấu Thiên lộ?"
Hạc có chút bội phục mà nhìn khuôn mặt vị tướng quân đậm vẻ phong sương, có thể khôi phục trấn định thời gian ngắn như thế đúng là không phải người bình thường.
Hạc lộ ra dáng tươi cười ôn hòa: "Đại tướng quân xem chúng ta quá cao rồi, chúng ta chỉ là con thuyền tồi tàn nhỏ, có thể cố thủ Sài Lang tọa đã tốt lắm rồi."
Tháp Đốn không nói câu gì, cái phần phân tích thời cuộc tuyệt không phải người bình thường có thể làm được. Trong lòng lão âm thầm khiếp sợ, đoán chừng thực lực phía sau Đường Thiên chỉ sợ thâm sâu hơn so với sự tưởng tượng của lão.
Sài Lang tọa, rất có khả năng chỉ là một góc băng sơn của Đường Thiên.
Có lẽ có khả năng là Đường Thiên cố ý biểu diễn cho ngoại nhân xem, dùng để mê hoặc ngoại nhân.
"Không ngờ, Tiên Nữ tọa đã bấp bênh nguy hiểm." An Đức Lệ Na (Andrew Lina) lộ ra vẻ cấp thiết: "Không biết Hạc đại nhân có biện pháp nào hay."
Hạc cần chính là những lời này, hắn không cười nữa: "Phương pháp của ta rất đơn giản, song phương chúng ta ký kết liên minh."
"Liên minh?" An Đức Lệ Na (Andrew Lina) lộ ra thần tình cảm thấy hứng thú: "Còn thỉnh Hạc đại nhân chỉ giáo."
"Trong lòng Bệ hạ và đại tướng quân chỉ sợ sớm có quyết định rồi." Hạc trầm giọng nói: "Song phương chúng ta đều có thành viên đông đảo, vũ lực làm sở trường, quý phương tài lộ rộng lớn, kinh tế phồn vinh. Nếu song phương chúng ta liên thủ mới có thể tự bảo vệ mình."
"Chỉ có thể tự bảo vệ mình sao?" An Đức Lệ Na (Andrew Lina) hỏi có chút không cam lòng.
"Đúng vậy." Hạc nghiêm nghị nói: "Ba người chúng ta một thời gian nữa sẽ ly khai, đóng tại nơi đây chỉ có Sài Lang binh đoàn. Chúng ta thành lập tại một cứ điểm tại cửa tuyến đường Quý Khâu gọi là Lang bảo. Lang bảo rất gần Tiên Nữ thành, thêm cả đại tướng quân Cao Nguyên binh đoàn, chắc hẳn những người khác cũng không dám khinh xuất gây sự chiến đầu. Ta kiến nghị bây giờ bệ hạ nên tập trung nhân khẩu các thành thị ở Tiên Nữ tọa đều dời đến xung quanh Tiên Nữ thành. Theo dự tính của chúng ta, Tiên Nữ tọa nhanh chóng sẽ bị ảnh hưởng của chiến hỏa."
"Ba người các ngươi sẽ ly khai?" Tháp Đốn lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
"Đúng vậy." Hạc không giấu diếm: "Lần này chúng ta đến Tiên Nữ tọa chỉ là đi ngang qua. Chúng ta có chuyện khác muốn xử lý."
"Lúc nào sẽ trở về?" An Đức Lệ Na (Andrew Lina) thiết tha quan tâm.
"Tạm thời còn chưa biết." Hạc lắc đầu.
An Đức Lệ Na (Andrew Lina) có chút thất vọng, nhưng lại thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên mục tiêu ba người không phải Tiên Nữ tọa. Suy nghĩ cũng phải, Hạc là cháu trai Xạ Thủ Thiên hậu, mà Đường Thiên cũng có bối cảnh sâu không lường được, sao lại để ý một tiểu địa phương như Tiên Nữ tọa.
"Liên minh không thành vấn đề! Loạn thế như vậy thì song phương chúng ta cần phải giúp đỡ lẫn nhau mới có thể vượt qua khổ sở, ngươi cần cái gì, xin cứ việc đề cập." An Đức Lệ Na (Andrew Lina) nói như đinh đóng cột.
Tháp Đốn có chút kinh ngạc, nhưng mà nỗi vui mừng nhiều hơn hẳn, nữ nhi đúng là phát triển rồi.
Hạc trang trọng nói: "Chúng ta sẽ đưa toàn bộ năng lượng thú giao cho quý phương, nhưng có mấy yêu cầu."
"Mời nói." An Đức Lệ Na (Andrew Lina) nghiêm mặt nói.
"Thứ nhất, chúng ta muốn Sài Lang binh đoàn có thể trong thời gian ngắn nhất n hoàn thành việc đổi trang."
"Không thành vấn đề! Trước khi Sài Lang binh đoàn chưa xong việc đổi trang, chiến bào Tiên Nữ tuyệt đối không bán ra."
"Thứ hai, tốp năng lượng thú này cung cấp cho quý phương, bí bảo tương lai bán ra thì chúng ta hy vọng có thể nhận được ba mươi phần trăm lợi nhuận."
Tỷ lệ này cực kỳ vừa phải, đó cho thấy đối phương không tham lam, An Đức Lệ Na (Andrew Lina) không chút do dự đồng ý ngay: "Không thành vấn đề."
"Thứ ba, bên ta không hy vọng ngoại trừ Sài Lang binh đoàn và Cao Nguyên binh đoàn xuất hiện binh đoàn thứ ba trang bị Tiên Nữ bí bảo. Điều này là khi quý phương bán ra cần suy nghĩ nhiều biện pháp đấy."
Lúc này Tháp Đốn gật đầu nói: "Xin yên tâm, chúng ta cũng không hy vọng có xuất hiện binh đoàn như vậy."
"Thứ tư, chúng ta hy vọng quý phương có thể cho mượn hai trăm ức tinh tệ trước đã, những chi phí này sẽ khấu trừ vào phần lợi nhuận của chúng ta sau này bán bí bảo ra."
Hai trăm ức tinh tệ!
Cái tên này điên rồi sao?
Hai người An Đức Lệ Na (Andrew Lina) và Tháp Đốn hoàn toàn bị cả kinh đến mức ngây người.
Một lát sau, An Đức Lệ Na (Andrew Lina) mới phản ứng, máu dồn hết lên mặt, nàng lắp bắp hỏi: "Các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu năng lượng thú?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.