Chương trước
Chương sau
Đường Thiên tâm phiền ý loạn. Sự tình không thuận lợi như trong tưởng tượng của hắn. Hắn vắt hết óc, cũng không nghĩ ra làm sao mới có thể lợi dụng võ hồn để áp súc chân lực. Lần đầu tiên dùng võ hồn rèn luyện chân lực, vô cùng hữu dụng, chân lực trở nên tinh thuần không ít. Nhưng những lần sau này, loại rèn luyện như thế đã không còn được bất kỳ tác dụng nào nữa.
Hắn đã thử nhiều phương pháp, nhưng cũng không có tác dụng.
Lẽ nào võ hồn không thể áp súc chân lực?
Hắn phục hồi tinh thần từ dòng suy tư, hít sâu một hơi, lắc lắc đầu óc đang tê liệt. Hắn vặn mình đứng lên, thân thể ngồi lâu nên có chút tê dại.
Khi hắn xem lại thời gian thì giật nảy mình, bất tri bất giác mình đã ngồi chỗ này suy nghĩ cả ngày. Suy nghĩ cả ngày, vẫn không có chút manh mối nào, trong lòng hơi phiền muộn.
Khóe mắt hắn liếc qua, vừa lúc thoáng nhìn những tinh cầu đang chậm rãi chuyển động kia.
Mỗi một tinh cầu, đại biểu cho một khóa huấn luyện của trại tân binh, Đường Thiên chưa hoàn thành được một phần ba các khóa này.
Đường Thiên kêu lên: "Đường Nhất!"
"Đại nhân!" Đường Nhất luôn luôn đứng một bên đáp lại.
"Ngươi có hiểu gì về trại tân binh không?" Đường Thiên bỗng nhiên nghiêng đầu hỏi một câu.
"Chỉ hiểu những điều cơ bản thôi." Đường Nhất cẩn thận đáp.
"Vậy ngươi giới thiệu kỹ lưỡng một lần đi!" Đường Thiên vươn người vặn lưng, hắn vân vê cái trán đang đau. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
"Vâng!" Đường Nhất trầm giọng đáp: "Mục đích của trại tân binh là huấn luyện cho binh đoàn những tân binh hợp cách. Tân binh hợp cách thường trên dưới bát giai, là võ giả đã lĩnh ngộ ba loại sát chiêu bát giai, phải là người hoàn thành xuất sắc các khóa học. Tu luyện tố chất chiến thuật tổng cộng có mười hai khóa. Trong mười hai khóa thì sáu khóa là Hữu Giáp khóa, sáu cái còn lại là Vô Giáp khóa."
"Cái gì là Hữu Giáp khóa? Cái gì là Vô Giáp khóa?" Đường Thiên lộ ra vẻ hứng thú.
Tuy hắn dành hơn phân nửa thời gian để ngâm mình trong trại tân binh, nhưng hiểu biết về trại tân binh vẫn rất ít. Chủ yếu là xem nơi đây như một nơi để tu luyện. Về phần khóa mục gì gì đó, thì khi tu luyện gặp phải vấn đề, Binh mới dẫn hắn đi.
"Hữu Giáp khóa cần phải điều khiển cơ quan võ giáp để hoàn thành khóa tu luyện. Mà Vô Giáp khóa thì không cần phải điều khiển cơ quan võ giáp để hoàn thành tu luyện." Đường Nhất trầm giọng trả lời.
Đường Thiên hiểu ra: "Tựa như Cơ Ngạ cốc chính là Vô Giáp khóa phải không?"
"Đúng! Tuy rằng binh đoàn bồi dưỡng ra nhiều loại nhân tài, nhưng chủ thể của binh đoàn vẫn là cơ quan võ giả, bởi vậy trại tân binh tự nhiên sẽ nghiêng về hướng tu luyện cơ quan hồn giáp. Có điều sáu loại Vô Giáp khóa, cơ bản bao gồm các phương diện khác như chân lực, võ kỹ, võ hồn…vân vân, đều có khóa tương ứng." Đường Nhất nói.
"Võ hồn?" Đường Thiên trong lòng chợt động, hỏi: "Trại tân binh có khóa tu luyện phương diện võ hồn sao?"
"Đúng vậy!" Đường Nhất gật đầu: "Tỷ như tu luyện trực giác mà đại nhân đã từng hoàn thành chính là khóa huấn luyện võ hồn. Đối với một võ giả, thân thể, chân lực, kỹ xảo, võ hồn là bốn yếu tố cơ sở lớn. Tầm quan trọng của võ hồn là không thể nghi ngờ. Đặc biệt đến giai đoạn giữa của tu luyện, tầm quan trọng của võ hồn sẽ từ từ thể hiện ra. Binh đoàn rất chú trọng về điều này. Nhưng đối với tân binh mà nói, ngưng ra võ hồn là mục tiêu quan trọng nhất. Khóa mục luyện võ hồn đều xoay quanh mục tiêu này."
Đường Thiên có chút thất vọng.
Hắn muốn xem thử khóa huấn luyện võ hồn trong trại tân binh có thể mang đến cho mình một ít gợi ý hay không. Mục tiêu của khóa huấn luyện võ hồn trong trại tân binh chỉ là ngưng tụ ra võ hồn, mà một bước này hắn đã sớm đột phá.
Đường Nhất nhìn thấy Đường Thiên thất vọng, liền nói: "Trong trại tân binh, võ giả dùng võ hồn làm sở trường vô cùng hiếm thấy. Trước bát giai có thể ngưng ra võ hồn, cũng đã không dễ dàng. Dù là những tân binh có thiên phú ưu tú kia có thể tu luyện ra tơ chân lực đã không dễ dàng rồi."
"Tơ chân lực?" Đường Thiên lần đầu tiên nghe được từ này.
Đường Nhất giải thích: "Là một loại phương pháp dùng võ hồn khống chế chân lực. Chính là dùng võ hồn, đem chân lực kéo thành sợi. Đây là chuẩn bị cho tương lai của hồn võ kỹ. Võ hồn trực tiếp khống chế chân lực là một loại kỹ xảo vô cùng cao cấp. Nhưng ở trại tân binh trước đây, võ hồn tân binh đều rất yếu, có thể khống chế chân lực rất ít, căn bản không cách nào tu luyện thành hồn võ kỹ. Tơ chân lực tương đối bình thường, hơn nữa giai đoạn đầu không có uy lực, cho nên người tu luyện cũng không nhiều. Nhưng đến hậu kỳ, nhất là muốn tu luyện hồn của võ hồn, đều sẽ bắt đầu từ tơ chân lực."
"Hồn võ kỹ?" Đường Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc: "Là võ kỹ có liên quan đến võ hồn sao?"
"Đúng vậy! Võ kỹ cao giai đều có quan hệ mật thiết không thể tách rời với võ hồn." Đường Nhất đáp: "Có điều chỉ chuyên dùng cho cao thủ. Đối với tân binh phổ thông mà nói, bọn họ chỉ cần lý giải là được."
"Làm sao để tu luyện tơ chân lực?" Đường Thiên trực tiếp hỏi.
Ngón tay Đường Nhất điểm lên những tinh cầu đủ loại màu sắc kia. Tinh cầu dọc theo quỹ đạo chuyển động rất nhanh. Một tinh cầu màu đen nhỏ, dừng lại trước mặt Đường Nhất. Hắn nói tiếp: "Ở đây! Tơ chân lực là một khóa mục rất khó, người tu luyện rất ít, người luyện thành càng ít."
"Ta vào xem thử!"
Đường Thiên không nói hai lời, liền tiến vào khóa tu luyện này.
Trước mắt hắn tối sầm, thân hình trong một mảnh hư không tối đen. Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên võ hồn trong cơ thể hắn sáng lên, luồng sáng đi ra từ trong cơ thể hắn. Bạch ngân hồn diễm của hắn hừng hực thiêu đốt.
Làm Đường Thiên cảm thấy kinh ngạc vạn phần chính là, chân lực trong cơ thể hắn bốc lên theo ngân diễm, cùng hòa chung một nhịp với võ hồn.
Bỗng nhiên, một dòng tin tức chui vào trong đầu hắn.
Ồ!
Đường Thiên cảm giác như đang dùng thẻ Hồn tướng học tập võ kỹ. Có điều những tin tức này rất đơn giản, không ẩn chứa thể ngộ phong phú như thẻ Hồn tướng.
Rất nhanh, Đường Thiên hiểu được cái được gọi là tơ chân lực là thứ gì.
Chân lực trong thời gian rèn luyện sẽ như sắt thép nung đỏ, trở nên mềm mại, lúc này đột ngột thôi động võ kỹ, vận hành chân lực vốn thong thả, bất ngờ gia tốc, lập tức sẽ kéo ra tơ chân lực.
Đường Thiên lập tức cảm thấy thú vị. Hắn rèn luyện chân lực nhiều lần như vậy, vẫn chưa từng nghĩ qua biện pháp này.
Hắn liền bắt đầu thử nghiệm.
So với tân binh của binh đoàn, võ hồn bạch ngân của Đường Thiên cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Hắn dùng võ hồn bắt đầu rèn luyện chân lực, chân lực nhanh chóng trở nên mềm mại, hiện tượng này hắn đã sớm phát hiện. Chân lực tiến vào võ hồn sẽ trở nên mềm mại, một khi ly khai, nó sẽ khôi phục như ban đầu.
Đường Thiên đột nhiên thôi động võ kỹ.
Chỉ thấy chân lực bên trong võ hồn ngân diễm nhỏ ra, rồi bỗng nhiên kéo thành một sợi tơ trắng bạc nhỏ.
Quả nhiên thú vị!
Đường Thiên cảm thấy chơi rất vui, bắt đầu cuồn cuộn không ngừng kéo ra từng sợi tơ chân lực.
Nhưng nửa giờ trôi qua, Đường Thiên bỗng nhiên phát hiện, những tơ chân lực trắng bạc này không hề biến mất! Dựa theo dòng tin tức vừa mới truyền vào đầu hắn, tơ chân lực được kéo ra một khi rời khỏi võ hồn sẽ biến mất, dung nhập vào luồng chân lực khác.
Lẽ nào... Đường Thiên nhìn thấy màu bạc trên tơ chân lực, đăm chiêu một chút, võ hồn bạch ngân của mình liệu có biến hóa tương tự như vậy hay không?
Quả nhiên, trên những tơ chân lực nhỏ như tơ nhện này, được phủ bởi một tầng võ hồn cực mỏng. Ngân diễm của Đường Thiên rút nhỏ đi một nửa.
Thú vị!
Đường Thiên chơi vui vẻ, chân lực trong cơ thể không ngừng được hắn kéo thành từng sợi tơ cực nhỏ.
Phải thừa nhận trò này có độ kỹ thuật cao, khi nào thôi động võ kỹ, thôi động võ kỹ dạng gì sẽ kéo ra những tơ chân lực không giống nhau. Lần thử sau cùng hắn thôi động tâm pháp Hỏa Liêm Quỷ Trảo, kéo ra được tơ chân lực nhỏ nhất, màu trắng bạc cũng sáng nhất.
Không biết qua bao lâu, Đường Thiên bỗng nhiên phát hiện, tất cả chân lực trong cơ thể đều bị hắn kéo thành tơ chân lực rồi.
Trong kinh mạch của hắn nhét vô số sợi tóc nhỏ xíu.
Không có tác dụng phụ gì sao...
Đường Thiên bắt đầu có chút lo lắng.
Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên phát hiện, những chân lực nhỏ như sợi tóc này tựa như một bó tơ hỗn độn, quấn lại một chỗ, hắn căn bản không thể thôi động.
Hình như chơi đùa quá trớn thì phải...
Đường thiếu niên trợn tròn mắt.
Không bao lâu sau, hắn bắt đầu cảm giác khó chịu muốn nôn, kinh mạch bắt đầu có dấu hiệu tắt nghẽn.
Đúng là đùa quá trớn rồi!
Đường thiếu niên có chút hoảng hốt, hắn cố gắng trấn định tâm thần, bắt đầu nghĩ biện pháp.
Những tơ chân lực này quá nhỏ, số lượng quá nhiều, quấn lại một chỗ ngăn chặn kinh mạch.
Làm sao bây giờ?
Muốn khơi thông kinh mạch, thì phải đem những tơ chân lực này thu nạp lại. Thế nhưng những tơ chân lực này hoàn toàn không nghe theo sự điều khiển.
Ngơ ngác nửa ngày, Đường Thiên bỗng nhiên nghĩ một biện pháp ngốc nghếch. Hắn nhớ lại trước đây, hàng năm Thiên Huệ đều bện thừng đỏ, thay sợi thừng đỏ đã cũ trên đồng bài của mình.
Vậy thì đem những tơ chân lực này bện lại đi!
Ý nghĩ này lập tức làm Đường Thiên trở nên vô cùng đắc ý. Không ngờ mình lại có thể nghĩ ra ý tưởng thiên tài như thế.
Ha ha, quả nhiên không hổ là thiếu niên như thần!
Rất nhanh, hắn phát hiện tuy rằng chân lực không chịu khống chế, quấn quanh lại một chỗ, có chút bị ngăn chặn, nhưng vẫn có một vài tơ chân lực có thể khống chế.
Đường Thiên bắt đầu khống chế từ những tơ chân lực này. Kiên trì từng chút đem những tơ chân lực này bện lại.
Hắn chỉ biết bện pháp đơn giản nhất, ba sợi giao nhau, đây là do Thiên Huệ tay cầm tay dạy hắn.
Ngay từ đầu, hắn vô cùng vụng về, những tơ chân lực kia không nghe lời hơn lúc trước. Nhưng sau đó, Đường Thiên phát hiện, nếu như dùng võ hồn để khống chế thì hiệu quả tốt vô cùng. Hắn suy nghĩ nửa ngày, cảm thấy có thể nguyên nhân là do lớp võ hồn mỏng bám trên tơ chân lực kia.
Tơ chân lực trong cơ thể nhiều vô số kể.
Cũng may Đường Thiên có đủ kiên trì, vùi đầu bện. Đây là biện pháp tốt nhất hắn có thể nghĩ ra. Một khi đã quyết định, hắn sẽ vô cùng chuyên chú.
Từ từ kỹ xảo càng trở nên thành thạo, nhất là kỹ xảo dùng võ hồn để khống chế tơ chân lực càng trở nên thuận buồm xuôi gió, hiệu suất của hắn tăng mạnh.
Ba sợi tơ chân lực, bện thành một sợi tơ chân lực cở trung, sau đó ba sợi tơ chân lực cở trung, bện thành một sợi tơ chân lực lớn, sau đó ba sợi tơ chân lực lớn...
Giản đơn và khô khan đến cực điểm.
Ba ngày sau, Đường Thiên cuối cùng thở phào một hơi.
Toàn bộ tơ chân lực trong cơ thể đều không còn, chỉ có một sợi roi màu bạc như một con rắn bạc, chuyển động trong kinh mạch của hắn. Tầng thứ roi bạc cực kỳ phong phú, ánh sáng bạc lưu chuyển linh hoạt dị thường, so với chân lực trước đây của Đường Thiên càng thêm linh hoạt.
Nó tiến vào đan điền của Đường Thiên thì cuộn mình lại như một con rắn bạc co thành một đống.
Thân thể nó nhỏ hơn rất nhiều so với đan điền.
Chẳng qua lúc này, Đường Thiên đã không còn khí lực để kiểm tra tỉ mỉ, hắn mệt mỏi rã rời, mí mắt cũng không mở ra được.
Không nói nhiều lời, nằm xuống liền ngủ.
Đường thiếu niên với vẻ mặt buồn khổ hoàn toàn không biết rằng, đồ vật do mình chơi đùa quá trớn mà thành này tương lai sẽ có được thanh danh, vinh quang khiến vô số người kính nể và sợ hãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.