Chương trước
Chương sau
"Đây là thông tin tình báo ở Sài Lang tọa.Ta đã phân tích, tìm ra tuyến đường đi cho chúng ta."Tỳ Ba nói, giọng nhẹ như gió thoảng.
Ma Địch thương tiếc nhìn cô gái nhỏ mang bệnh suốt ngày này, lòng không ngừng than thở. Đinh Đang mấy ngày nay rất buồn, vì giọt máu kia không hề hữu dụng. Chuyện này khiến Đinh Đang bị đả kích khá lớn, trong khi Tỳ Ba lại lãnh đạm thảnnhiên.
Mọi người đối xử rất thân tình với hai chị em họ, thậm chí Tái Lôi sau khi nghe chuyện Tỳ Ba còn bật khóc.Ngay cả người có ý chí sắt đá như Binh, đối với Tỳ Ba cũng khách khí rất nhiều.
Đinh Đang tuy không vui nhưng cũng không quên nhiệm vụ của mình.
Không hổ là chuyên viên tình báo, mọi thông tin về Sài Lang tọa được Đinh Đang thu thập rất nhanh chóng. Tuy nhiên việc cô làm tiếp theo lại khiến mọi người ngẩn ngơ.Đinh Đang đem toàn bộ mớ thông tin, tin tức kinh người đó ném hết cho Tỳ Ba.
Đến lúc này, mọi người mới giật mình phát hiện ra cô gái lúc nào cũng có khả năng bị gió thổi bay này vậy mà lại có khả năng phân tích không ai sánh bằng. Cả một biển thông tin kinh người kia qua tay cô, nhanh chóng được phân tích tổng kết thành một bài báo cáovới hiệu suất khiến người ta nghẹn họng.
Năng lực phân tích kinh người của Tỳ Ba lập tức khiến Tái Lôi và Binh nhận ra ngay giá trị của cô.
Nhanh như cắt, Tái Lôi mang cái kế hoạch khổng lồ xây pháo đài ném cho Tỳ Ba.Chỉ mất mấy ngày, một bản kế hoạch rõ ràng trình tự đến tay Tái Lôi. Tái Lôimừng quá nhào ngay tới ôm lấy Tỳ Ba hôn một cái, khiến Tỳ Ba luống cuống đỏ bừng cả mặt.
Đồng thời, Tỳ Ba cũng trở thành thành viên quan trọng trong ban tham mưu của Binh.Tuy tới giờ cả cái gọi là ban tham mưu ấy chỉ có Binh và Tỳ Ba hai người mà thôi.
Tuy Tỳ Ba không có kinh nghiệm thực tế, nhưng kiến thức phong phú, qua bao năm dài phân tích tình báo khiến tầm nhìn rộng rãi, và đầu óc linh hoạt, nên cơ hồ Binh mang tất cả việc vặt ném hết cho cô.Còn gã chỉ tập trung vào kế hoạch trại huấn luyện mà thôi.Chỉ một thời gian cực ngắn, Tỳ Ba đã nhận được sự tôn trọng của mọi người.
Trợ giúp Tỳ Ba chữa bệnh cũng trở thành một trong những ưu tiên số một của họ.
Hiện giờ ở thànhTam Hồn, cao thủ đã tụ cả lại.Manh Huyền lão nhân và phụ tá câm đã tới, thêm Ma Địch và Binh, những thế lực phổ thông không thể nào chống nổi. Cầm trong tay hơn hai mươi ức tinh tệ, lại có cao thủ nhiều như mây, có nhân viên thu thập và chuyên viên phân tích tình báo, lực lượng phải nói là vô cùng hùng hậu.
Kế hoạch xây dựng pháo đài được cấp tốc triển khai.Trong số họ, người thong dong nhất là Ma Địch, nên gã trở thành người chuyển tin tức giữa thànhTam Hồn và Đường Thiên.
Đường Thiên và Hạc cùng nghiên cứu thông tin tư liệu được Ma Địch đưa tới.Lăng Húc không có kiên nhẫn với những chuyện kiểu này.Hơn nữa lần trước sau khi bị Đường Nhất đánh bại, nghẹn đầy một bụng, nên ngày nào cũng điên cuồng tu luyện.
Đối tượng bồi luyện với gã chính là Đường Nhất.
Đường Nhất có chỉ số thông minh không cao, nhưng có một ưu điểm là tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của Đường Thiên. Trong bồi luyện cũng không bao giờnương tay, tàn bạo chà đạp Lăng Húc đến chết đi sống lại.
Đường Thiên và Hạc nghiên cứu đường đi.Không thể không nói, có người chuyên nghiệp làm cho cảm giác thực là khác. Đường Thiên không còn bị cảm giác lơ mơ không biết gì về tình hình xung quanh, vì trong tư liệu đưa tới về Sài Lang tọa, thông tin, tin tức vô cùng phong phú, chính xác và tỉ mỉ.
"Sài Lang tọa thật là loạn!"Tuy trước đây Đinh Đang đã nói qua, nhưng khi Đường Thiên thực sự nhìn thấy tư liệu về Sài Lang tọa, vẫn bị sự hỗn loạn của nó làm cho giật mình.
Sài Lang tọa, được xem là đất của vạn ác.Người Sài Lang tọa ai cũng hung ác độc địa, tàn bạo vô tình.Trong mắt những tinh tọa khác, đây là nơi hoang dã thiếu khai hóa.Nơi đây hầu như không có buôn bán làm ăn, quanh năm chỉ có chém giết, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.
Đặc sản của Sài Lang tọa cũng ít, không hơn gì Ô Nha tọa, nhưng cũng có điểm khác là Ô Nha tọa hoang vắng, còn Sài Lang tọa dân số lại cực kỳ đông. Người của nơi này còn có một điểm khiến xung quanh ai cũng hãi, đấy là khả năng sinh đẻ cực cao. Một tinh tọa nhỏ bé, mà dân số lại động, thế nên đương nhiên quanh năm suốt tháng đều rơi vào trong cảnh hỗn chiến.
Các thế lực to nhỏ nơi đây rất nhiều, nhưng tóm lại, đại khái có thể chia làm bathế lực: Ngân Nguyệt, Thiên Câu và Phách Võ.
Ba tổ chức này đối ứng có ba vị cường giả Thiên Lộ bảng.Mỗi người bọn họ hùng cứ một phương, cao thủ dưới trướng vô cùng đông đúc. Tuy quanh năm đánh nhau không nghỉ, nhưng cũng có tác dụng kềm chế lẫn nhau.
Thủ lĩnh Ngân Nguyệt là Khang Đức, thủ lĩnh Thiên Câu là Hoài Bạch Hoa, còn thủ lĩnh Phách Võ là Ổ Thiết Vũ. Trên Thiên Lộ bảng, Khang Đức đứng thứ chín ngàn hai trăm năm mươi sáu, Hoài Bạch Hoa thứ chín ngàn hai trăm bảy mươi tám, còn Ổ Thiết Vũ là chín ngàn hai trăm chín mươi ba. Thứ hạng ba người họ gần nhau, bản lĩnh cũng sàn sàn với nhau.Dưới trướng của họ cũng có cường giả Thiên Lộ bảng.Ngân Nguyệt mạnh nhất, có năm người, hai thế lực còn lại mỗi bên có bốn người.
Một Sài Lang tọa nho nhỏ vậy mà lại có tới mười lăm cường giả Thiên Lộ bảng, so với Ô Nha tọa thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Có điều Sài Lang tọa tuy chiến lực mạnh, nhưng lại không có dục vọng mở rộng ra ngoài.Người ở đây đa số bẩm sinh đều có huyết mạch đặc thù, những huyết mạch này lại cần phải có một thứ đồ vật đặc thù mới thức tỉnh được.
Đây được gọi là thức tỉnh huyết mạch.
Mỗi một huyết mạch đều vô cùng trân quý. Tam đại thế lực sở dĩ có thể xưnghùng ở Sài Lang tọa, ngoài thực lực mạnh mẽ, còn vì bọn họ đều đã thức tỉnh huyết mạch của mình.
Thức tỉnh huyết mạch chỉ có ở Sài Lang tọa.Chúng là một loại nước đỏ thẫm như máu, có thể kích hoạt huyết mạch trong thân thể người Sài Lang tọa.
"Rất mạnh!" Hạc cũng giật mình. So với nơi này, Thiên Hạc tọa quả là nhỏ yếu vô cùng.
Cho đến tận bây giờ, Thiên Hạc tọa chưa từng có một cường giả Thiên Lộ bảng nào. Trong khi đó Sài Lang tọa lại có tới mười lăm tên, thực đủ giết cả Thiên Hạc tọa máu chảy thành sông. Sắc mặt Hạc vô cùng nghiêm trọng, gã muốn phục hưngHạc phái, đương nhiên phải làm cho Thiên Hạc tọa mạnh lên trước. Gã đã đem yếu quyết Hạc thân lực truyền về môn phái, nhưng muốn phục hưng, đâu có dễ dàng.
Nhưng điều này Đường Thiên lại chẳng buồn để ý: "Chẳng sao, cứ đánh thẳng qua là được rồi." Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
"Mục tiêu của chúng ta là trấnTây Thanh ở phía đông Tối Lệ tinh, rồi từ đó theo tinh môn đi vào Kình Ngư tọa." Hạc nghiêm túc: "Cũng có nghĩa là, ba thế lực này chúng ta đều phải đi qua. Người Sài Lang tọa rất ghét người từ ngoài tới, chúng ta không nên hy vọng vào may mắn."
"Ê tiểu Hạc tử, ngươi sợ rồi hả?"Đường Thiên liếc mắt, bất mãn nhìn Hạc.Hạc thản nhiên: "Ta chỉ là muốn chuẩn bị cho tốt trước khi chiến đấu thôi."
Đường Thiên nắm nắmtay, hai mắt tỏa sáng, lớn tiếng: "Bất kể có kẻ nào dám cản đường chúng ta, chúng ta cũng sẽ đánh bại hết. Ta không có khả năng dùng đầu óc, nhưng đánh nhau ta không sợ tí nào cả."
Rồi hắn đắc ý dào dạt nhìn Hạc khoe khoang: "Tiểu Hạc tử, bây giờ ta xếp thứ chín ngàn sáu trăm ba mươi bảy trên Thiên Lộ bảng rồi đó!"
Không chỉ Đường Thiên, Lăng Húc và Hạc đều đã tiến vào Thiên lộ bảng. Hạc đứng thứ chín ngàn bảy trăm bảy mươi mốt, còn Lăng Húc đứng thứ chín ngàn bảy trăm tám mươi chín. Đứng chót trong ba người, khiến Lăng Húc vô cùng khó chịu, đâycũng là một trong những nguyên nhân khiến gã liều mạng tu luyện.
"Rất không may!" Hạc nói: "Mười lăm cường giả Thiên Lộ bảng ở Sài Lang tọa, thì có tới mười ba người thứ hạng cao hơn ngươi. Lại càng không may hơn là, mười ba người này đều là người của ba đại thế lực."
"Hừ, yên tâm, thiếu niên như thần nhất định sẽ đánh bọn nó tè ra quần!" dứt lời, Đường Thiên bừng bừng xoay người rời đi: "Đi tu luyện thôi!"
Đường Thiên vào trại tân binh, bắt đầu chú tâm tu luyện.
Ngoài những chuyện quan trọng phải làm, thời gian còn lại Đường Thiên đều dùngcho tu luyện, liều mạng mà tu luyện. Biết mình không đủ thông minh, nhiều chuyện không cần đến hắn đi quyết định, nhưng có một chuyện hắn có thể quyết định, đó chính là tu luyện, đó chính là khắc khổ, đó chính là phải chính mình làm!
Hắn không sợ chiến đấu, vì hiện tại mồ hôi hắn đổ ra bây giờ nhiều hơn bất kỳ ai.
Có Nam Thập Tự tọa trợ giúp, còn có thẻ hồn tướng tốt, còn lý do gì mà không liều mạng chứ?
Việc tu luyện cực kỳ khô khan và buồn chán, nhất là tu luyện cường độ cao càng khô càng chán, nhưng Đường Thiên sớm đã thành quen.Tuy hắn có Thiên Thanh Đan Hạc, nhưng hắn vẫn không hề lơ là việc tu luyện chân lực.Từ sau khi có tinhthần thạch, tốc độ tu luyện của hắn tăng rất nhanh.
Cùng tiến bộ nhanh còn có Không Khí Thuẫn Kích thuật và Tàng Phong.
Đường Thiên luyện Không Khí Thuẫn Kích thuật trong một căn phòng chuyên dụng, bên trong vẫn thạch bồng bềnh khắp nơi như một biển vẫn thạch. Những vẫn thạch này to nhỏ không đều, di chuyển cũng không theo quy tắc nào, tốc độ lại cực nhanh. Nhiệm vụ của Đường Thiên là dùng Huyết Xung thuẫn ngăn cản tất cả các vẫn thạch tông vào hắn.
Phòng tu luyện này tên là Vẫn Thạch Thiên, chuyên dùng để tu luyện vũ kỹ phòng ngự, với ba độ khó cao trung thấp, do Đường Nhất giới thiệu cho Đường Thiên.Đường Nhất là thượng sĩ, đương nhiên cực kỳ quen thuộc với binh doanh.
Lần đầu vào đây, Đường Thiên bị vẫn thạch bay vèo vèo, gầm rít khắp trời làm sợ chết khiếp.
Rất nhanh chóng hắn được nếm thế nào là lợi hại.Ngày đầu tiên từ đây đi ra, mặt mũi Đường Thiên bầm dập, cả người đều có vết thương, mà chỉ mới là độ khó ở mức thấp thôi đấy. Đường Thiên mặt tái mét, vì theo lời Đường Nhất, thì đao thuẫn binh của binh đoàn Xà Phu với trình độ tương đương đã phải hoàn thành bài khảo hạch với độ khó cao hơn hai đẳng cấp so với độ khó cao nhất của Vẫn Thạch Thiên.Ngụ ý của Đường Nhất, không cần nói ra cũng biết.
Đường Thiên vừa định nghỉ xả hơi, nghe thế, không nói không rằng lại xông vào.
Giá tiền tấm thẻ tử kim này tuy mắc, nhưng thể ngộ ẩn chứa bên trong phong phú hơn nhiều so với thẻ hoàng kim. Cường độ tu luyện cao khiến tốc độ lĩnh ngộ của Đường Thiên cũng tăng nhanh. Bản tính Đường Thiên vốn đã vô cùng cứng cỏi, Đường Nhất không nói những lời này thì thôi, nếu đã nói rồi, Đường Thiên lại càng không muốn bị mất mặt.
Trong lòng, Đường Thiên đã tự coi mình là người của binh đoànNam Thập Tự. Bình thường khi nói tới binh đoànXà Phu, Binh thường gọi bọn họ là cặn bã, vớ vẩn,chẳng lẽ hắn so với đám cặn bã, vớ vẩn kia cũng không bằng?
Mất ba ngày, Đường Thiên đã thông qua độ khó thấp.
Nhưng rồi độ khó trung đã đánh nát tinh thần hưng phấn của Đường Thiên. Liên tục suốt năm ngày, bất kể hắn cố gắng tới cỡ nào, cũng không thể kiên trì tới một canh giờ.
Hôm nay là ngày thứ sáu.
Phanh!Một khối vẫn thạch cỡ cái thớt đánh thẳng lên thuẫn, Đường Thiên dừng lại, thuẫn ảnh vốn kín mít đã lộ ra kẽ hở.Đường Thiên thầm kêu không ổn, nhưng đáng tiếc chưa kịp phản ứng, mấy khối vẫn thạch từ nhiều hướng đã vèo vèo phóng tới.
Bang bang!
Đường Thiên không còn biết mình đã chịu đựng bao nhiêu phát, lập tức bị Vẫn Thạch Thiên đập cho phải đi ra.
Mặt hắn tái mét.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.