Cảm giác trong lòng Tạ Thanh giờ ngổn ngang khó lòng tả nổi, hắn chỉ ngơ ngác nhìn Đường Thiên, gương mặt Đường Thiên vẫn xán lạn như ánh mặt trời, ánh mắt và khuôn mặt không chút giả dối.
Những người xung quanh đều nghẹn lời, ai nấy đều bị câu này của Đường Thiên làm cho không thể nói gì thêm nữa.
Thánh bảo của chòm sao Cự Tước, Thánh Kiếm của Kiếm Thánh, còn vô số bí bảo được niêm phong, khi cô gái áo đen đang nói, ai nấy không tự chủ được kìm hãm hơi thở, tim đập liên hồi. Mọi người đều là võ giả cấp Thiên Lộ, đều là kẻ sống giữa chốn chém giết, ai nấy đều hiểu bất cứ món bí bảo ngôi sao nào cũng có thể dẫn tới một trận chiến.
Không võ giả nào ngăn được sự hấp dẫn của bí bảo ngôi sao.
Mà bảo tàng như vậy nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ tạo thành một trận sóng gió. Vô số võ giả sẽ chen nhau tới đây, cho dù đầu rơi máu chảy, vứt bỏ tính mạng cũng không từ.
Không ai ngờ Đường Thiên lại nói như vậy.
Nếu đổi lại là người khác chắc chắn mọi người sẽ cho rằng hắn có toan tính khác, nhưng gương mặt vuông vắn mang theo chút ngây thơ cùng giọng điệu đương nhiên của gã lại khiến mọi người ở đây không hề nghi ngờ sự chân thành trong những lời này.
Cũng chính vì vậy họ mới càng kinh ngạc.
Không khí yên tĩnh lạ thường khiến Đường Thiên gãi đầu hỏi: “Ừm, các ngươi hìn ta làm gì vậy? Ta nói không đúng sao? Bằng hữu chẳng phải nên giúp đỡ nhau lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai/829765/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.