Viu viu viu!
Tiếng xé gió vang lên không dứt bên tai, mũi thương xé rách không khí, không phải tính linh hoạt biến ảo mà như tiếng xé vải, trầm trầm mà lại khiến người ta cảm thấy nguy hiểm.
Thần sắc Lăng Húc tập trung vô cùng, mồ hôi chảy dọc theo gò má nhỏ xuống mũi thương, từng luồng khí tức sắc bén hỗn loạn bị quấy thành vô số hơi bụi lóng lánh.
Hắn đã hoàn thành việc tu luyện của ngày hôm nay.
Mái tóc hắn đã hàon toàn biến thành sắc bạc, lộng lẫy dưới ánh đèn. Gương mặt anh tuấn như phản chiếu mũi thương bạc lấp lánh, con ngươi màu lam vẫn như ngọn lửa bập bùng.
Một luồng hàn ý như kim châm đột nhiên đâm thẳng vào phần cột sống sau gáy hắn, gương mặt và thân thể hắn bất giác run lên.
Ngân hóa khiến thực lực hắn đột nhiên tăng mạnh, nhưng giờ cũng hiện ra phần dữ tợn của mình. Xương cốt vốn không chịu nổi gánh nặng của hắn giờ bị luồng hàn khí lạnh lẽo vô cùng này xâm nhập, cảm giác lạnh buốt và đau đớn bắt đầula n tràn khắp cơ thể.
Sắc mặt Lăng Húc tái nhợt, ôm đầu gối và mũi thương bạc, thân thể co lại thành một khối.
Chết tiệt!
Hai tay hắn ôm lấy chân, đốt ngón tay trắng bệch, hắn cảm thấy mình chẳng khác nào đang bập bềnh tỏng địa ục.
Địa ngục ư...
Bên tai hắn như vang lên tiếng sưởi ấm của sư phụ, khi nhỏ, sư phụ thường kể cho hắn chuyện thiên đường và địa ngục. Sư phụ nói, người mang kính sợ, lại giữ lòng thành kính chính nghĩa mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai/829735/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.