Một thiếu niên đứng nổi bật ở cửa đại sảnh. Lăng Húc rất biết điều ôm Ngân Thương của cậu ta vọt sang một bên, cậu ta hơi sợ hãi nhìn Đường Thiên nổi giận.
Tên này nổi giận thật rồi...
Ánh mắt Đường Thiên đảo qua tất cả mọi người trong đại sảnh, ánh mắt hắn tựa như ngọn lửa rừng rực. Người nào bị ánh mắt của hắn nhìn qua, đều cảm thấy nhiệt độ xung quanh như nóng lên.
Đường Thiên nổi giận sự rồi.
Hắn cảm thấy máu trong cơ thể mình cũng nóng lên, da của hắn cũng bỏng rát, cơn giận mãnh liệt khiến thứ nằm sâu trong thân thể hắn run lên, dường như có cái gì đó muốn phá kén chui ra.
Lúc này hắn đã quên hết lời nói của cô bé kia, ánh mắt đỏ rực của hắn một mực tập trung vào Ngô Trạch Hành.
- Không ngờ mấy lão già các người lại vô sỉ đến mức này!
Đường Thiên bỗng nhếch miệng cười cười, ngay cả hơi thở của hắn dường như cũng có luồng lửa nóng rực.
Hắn sải bước đi, bước từng bước vào đại sảnh.
Tốc độ của hắn không nhanh.
Con ngươi của Ngô Trạch Hành bỗng nhiên co rụt lại. Mỗi bước của Đường Thiên, đều lưu lại một dấu chân rõ ràng trên nền đá.
- Đã nghe nói Cố tiểu thư có ba người bạn rất mạnh, hôm nay gặp mặt quả nhiên không giống người thường.
Vu lão cười cười, có vẻ không thèm để ý:
- Nhưng chuyện trong nhà người ta phải do người trong nhà quyết định, anh bạn nhỏ tránh đi thì tốt hơn. Mấy vị tộc lão, ra đây nói xem, các ông là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai/829701/chuong-166.html