Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày lại, luồng khí tức này rất quen thuộc, rõ ràng là khí tức rồng thật!
Ở nơi này, sao có thể có khí tức của rồng thật chứ?
Ngay cả Caseus cũng cảm thấy có gì đó không đúng, gã nhíu mày nhìn vào lỗ hổng với vẻ trầm trọng nói: “Ở đây sao có thể có khí tức của rồng? Minh Giới sợ nhất là khí tức rồng mới phải chứ!”
Khí tức rồng phát ra từ lỗ hổng quá mãnh liệt, ngay cả gã và đám người Điền Văn cũng phải lùi lại ba bước, đủ để khẳng định sự đáng sợ của khí tức rồng!
“Vào đi!”
Tiêu Chính Văn lãnh đạm ra lệnh.
“Không biết bên trong có gì, đã bảo chúng tôi đi nạp mạng sao?” Điền Văn đã không kiềm được ngọn lửa giận trong lòng, hét lên với Tiêu Chính Văn với vẻ mặt oán giận.
“Anh không còn lựa chọn nào khác!” Tiêu Chính Văn hoàn toàn bỏ qua tiếng gầm giận dữ của Điền Văn, chỉ vào khe hở tối tăm kia!
“Đi!”
Caseus rống lên một tiếng, rồi lao vào trong.
Đám người Điền Văn cũng chỉ có thể theo sát Caseus ở phía sau, cùng nhau chui vào khe hở.
Không biết đã trôi qua bao lâu, một mùi hôi thối vô cùng khó chịu đột nhiên tràn ngập trong không khí!
“Không ổn!”
Caseus bịt mũi lại, cố nhịn mùi khó chịu này, trong mắt lại càng thêm nghi hoặc!
Mãi đến khi đi qua khe hở, đến bên kia của tấm bia sinh tử, tất cả mọi người đều ngơ ngác bởi cảnh tượng trước mặt!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927709/chuong-4447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.