“Đây là chỉ dạy của Khổng Thánh Nhân, lẽ nào hai người muốn phản lại à?”
Nghe đến đây Thanh Liên cười nhạo, xem ra tất cả những người có liên quan đến nhà họ Khổng đều không biết xấu hổ.
Điền Văn hay hai đệ tử của Khổng Khưu cũng không có chút đạo đạo căn bản làm người nào, để bảo vệ lợi ích của bản thân mà không tiếc hy sinh sinh mạng vô tội, loại người này còn chẳng bằng súc sinh nữa.
“Tôi chỉ biết Tề Hằng luôn công minh chính trực, nước Tề luôn thuyết phục người ngoài bằng đạo đức, chưa từng nghe nói lấy sinh mạng vô tội để chịu tội cho người có tội”.
Ngay cả ông lão Thiên Tinh cũng không thể nghe tiếp được nữa bèn lên tiếng chế giễu.
“To gan!”
Điền Văn tức giận, toát ra sát khí nhìn ông lão Thiên Tinh.
Tề Hằng mà ông lão Thiên Tinh nhắc đến không phải là Tề Hằng của đời sau mà là cậu chủ Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch họ Khương chứ không phải họ Điền, hay nói cách khác ông lão Thiên Tinh không chỉ đang mắng nhà họ Khổng thất đức mà đang ám chỉ nhà họ Điền tặc tử loạn thần lạm dụng chức quyền.
“Bọn tôi không có tư cách chỉ trích cậu chủ nhưng muốn đòi lại công bằng cho người trong thiên hạ”, ánh mắt ông lão Thiên Tinh trở nên lạnh lùng, không hề sợ hãi.
“Cậu chủ bớt giận, nếu cậu chủ đã cố chấp như thế thì bọn tôi cũng không nói nhiều thêm nữa, nhưng mong cậu chủ nhớ đúng sai công bằng luôn nằm ở lòng người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927667/chuong-4405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.