“Lẽ nào… các người muốn nhận giặc làm cha, gia nhập Âm Dương Giáo thật sao?” Trương Việt quay lại nhìn đám người nhà họ Trương.
“Anh cả, chúng ta đã không còn đường lui rồi, bây giờ Đại trưởng lão đã chết, chúng ta cũng mất liên lạc với gia tộc, cho dù chúng ta chống cự thì cũng chẳng có ý nghĩa gì!”
Lúc này, một tệ tử nhà họ Trương bước lên, khóc lóc nói.
Thực ra bọn họ cũng không muốn phản bội nhà họ Trương, nhưng thế lực mạnh hơn sức mạnh con người.
Bây giờ bọn họ không chỉ bị Đông Vực vứt bỏ, mà ngay cả gia tộc nhánh chính cũng không quan tâm đến bọn họ.
Trong hoàn cảnh này, bọn họ thật sự không thể nghĩ ra cách nào thích hợp hơn ngoài việc quy phục trước người Vy Hào.
“Đúng vậy, anh cả, ngay cả anh hai cũng gia nhập Âm Dương Giáo rồi, chúng ta cố chấp làm gì nữa?”
“Phải đấy! Sớm muộn gì nhà họ Trương cũng sụp đổ, thậm chí là máu chảy thành sông. Không phải chúng ta phản bội nhà họ Trương, mà là nhà họ Trương vứt bỏ chúng ta!”
“Ngay cả những hoàng tộc ở Đông Vực cũng bỏ rơi chúng ta. Nếu chúng ta tiếp tục cố chấp, thì cũng sẽ hi sinh vô ích!”
Không ít đệ tử nhà họ Trương lần lượt lên tiếng giải thích.
“Haiz! Trời không có mắt! Nhà họ Trương ta danh tiếng muôn đời! Nay lại bị hủy hoại trong tay chúng ta sao? Tổ Long à, nếu người trên trời có linh thì hãy bảo vệ nhà họ Trương!”
Trương Việt vừa nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927612/chuong-4350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.