Sau mấy ngàn năm, hắn đã đạt đến cảnh giới Đại Đế đỉnh cao.
Hơn nữa người đi theo bốn cậu chủ Chiến Quốc đâu phải là người bình thường.
Từ mấy trăm năm trước, hắn đã tự tay giết một vị cao thủ cảnh giới Đế Quân.
Cảnh giới Đại Đế đấu với Đế Quân, không chỉ thừa thắng xông lên, mà còn chém đối phương trong vòng ba chiêu, chỉ riêng từ điểm này, có thể thấy người này không tầm thường.
Vì vậy hắn mới có đủ tự tin để nói những lời này.
Với thực lực của hắn, cộng thêm đại trận hộ sơn, cho dù Tiêu Chính Văn là cao thủ Đế Quân thì cũng đừng hòng sống sót thoát khỏi đây.
Hôm nay bất kể là ai, ngay cả Hoàng Yết, một trong bốn cậu chủ thì cũng không thể thoát chết.
Dù sao hắn cũng không phải người duy nhất bảo vệ Tề Thiên Thư Viện, mà còn có bốn vị cao thủ cùng cảnh giới với hắn, tất cả đều có mặt. Nếu bọn họ hợp lực, ngay cả Điền Khải cũng phải cẩn thận.
“Bùm!”
Tiêu Chính Văn lại lật bàn tay, Cửu Châu Đỉnh cũng lật lên trời, sau đó tỏa ra ánh sáng trắng, rơi xuống đại hộ trận pháp trên khoảng sân.
Nhìn thấy cảnh này, đám người bảo vệ Tề Thiên Thư Viên đều sững sờ tại chỗ.
Cùng lúc đó, vị cao thủ Đại Đế kia cũng ra tay.
Chỉ với một nhát kiếm, khoảng trống phía sau Tiêu Chính Văn đã bị cắt thành hai mảnh!
Nhưng bóng hình của Tiêu Chính Văn như hư ảo, không hề bị ảnh hưởng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927559/chuong-4297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.