“Mấy ngàn năm nay có vô số bảo vật thiên địa, tại sao lần này họ lại để tâm đến chuyện này như thế? Tôi cứ có cảm giác chuyện này có liên quan đến tim rồng Bạch Long”.
Tần Lương Ngọc nhíu mày phân tích.
Ngoài tim rồng ra thì bà ta không nghĩ ra được bảo vật gì mà lại khiến bốn cậu chủ Chiến Quốc xem trọng như thế.
Mặc dù họ lấy tim rồng không đúng thứ tự đã xác định không thể mở di tích Long tộc, nhưng Tiêu Chính Văn cũng sẽ không tập hợp được đủ năm tim rồng vì không lấy được tim rồng Bạch Long.
Thế thì mọi người đều không thể đi vào di tích Long tộc, đồng nghĩa với việc tất cả mọi người đều quay về điểm xuất phát.
“Tim rồng Bạch Long? Tôi nghĩ chưa chắc, nếu có tim rồng Bạch Long xuất hiện thật, họ có thể sẽ phô trương tuyên bố với bên ngoài sao? Tôi lại nghĩ họ chỉ đang lấy chuyện này để bày bố một cái bẫy mà thôi”.
“Một mặt muốn thăm dò thực lực của tôi, mặt khác nhân cơ hội này càn quét hết tất cả các thế lực có tâm tư không chính đáng”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Thật ra chuyện mấy người Điền Văn đánh đến cửa đã nằm trong dự đoán của Tiêu Chính Văn, hơn nữa đã sắp xếp hoàn hảo cả rồi.
Thế nên mấy người Điền Văn vừa đến Đế Khư sẽ được mấy người Tần Lương Ngọc “nồng nhiệt chào đón”.
“Nhưng cậu Tiêu à, hiện giờ ở Đông Vực có rất nhiều tin đồn bất lợi với danh tiếng của cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927549/chuong-4287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.