Chương 4101
“Dĩ nhiên cậu cũng có thể ra tay đánh tôi, chỉ cần cậu có thể yên ổn rời đi thì tôi cũng có thể không truy cứu nữa”.
Ông ta nói thế khiến mọi người có mặt ở đó đều phẫn nộ.
“Thật không ngờ trưởng lão của Thiên Cung Bắc Cực lại hèn hạ vô liêm sỉ như thế”.
“Hừ! Đúng là nghe mà rợn cả người, rõ ràng người ta đã thắng rồi mà còn muốn họ đánh thêm một trận nữa, chỉ được phép thua không được thắng. Tôi nghĩ chi bằng trói người ta lại luôn có phải hay hơn không”.
“Mẹ kiếp, đúng là không biết xấu hổ”.
Không ít người bắt đầu thì thầm với nhau đều chỉ trách Trần Thiên Cổ.
Nhưng Vương Vũ đã hoàn toàn hồi phục như lúc đầu, nào có quản được nhiều như thế.
Hắn chắp hai tay sau lưng, đắc ý đến gần Tiêu Chính Văn cười mỉa nói: “Hừ, tên họ Tiêu, anh có nằm mơ cũng không ngờ chứ gì”.
“Anh nghĩ có thể đánh được tôi là giỏi lắm sao? Nói cho anh biết dù anh có sức chiến đấu kinh thiên động địa cỡ nào thì cũng không thể đắc ý khoe khoang, phải biết núi cao còn có núi cao hơn khi ở trên địa bàn của Thiên Cung Bắc Cực”.
“Với thân phận của tôi muốn giết anh, anh chỉ có thể giơ cổ ra để tôi chém. Ngay cả phản kháng đều là tội không thể tha thứ”.
Lúc này Vương Vũ đã không còn kiêng dè gì nữa, hoặc có thể nói là không cần mặt mũi gì nữa.
Suy cho cùng dù so về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927363/chuong-4101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.