Mặc dù danh tiếng của thiếu chủ Ngọc Phụng Lâu kém xa Đào Khiêm, nhưng thực lực lại đủ để nghiền nát Vương Vũ.
Dù sao ông ta cũng là một vị cao thủ Đế Cảnh cấp hai.
Vừa ra tay đã ra oai phủ đầu Vương Vũ trước mặt mọi người, cho dù trong lòng Vương Vũ không cam tâm nhưng cũng chỉ có thể ôm hận nhẫn nhịn.
“Ngọc Phụng Lâu là nơi mà cậu có thể tuỳ tiện giở thói ngang ngược sao? Cậu cũng quá coi thường Ngọc Phụng Lâu rồi đấy, đừng nói cậu chỉ là một người xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi, cho dù cậu có là cung chủ của Thiên Cung Bắc Cực cũng phải tuân thủ quy tắc của Ngọc Phụng Lâu!”
Người đàn ông trung niên nhìn Vương Vũ với ánh mắt lạnh lùng, nói: “Đánh cược luôn là do hai bên tự nguyện đặt cửa, bằng lòng cược thì phải chịu thừa nhận thất bại! Nếu đã thua rồi thì phải gánh vác hậu quả!”
“Chẳng lẽ quy tắc trên bàn cược, còn phải cần tôi dạy lại cho cậu một lượt sao?”
Những lời này vừa được nói ra, Vương Vũ hoàn toàn choáng váng, không chỉ bảo thuật truyền thế của Mạnh Phi Vũ không còn nữa, mà cái tát này cũng bị đánh uổng phí rồi!
Chỉ là, Vương Vũ vẫn không cam lòng, quay đầu lại, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương với ánh mắt hung ác!
Mặc dù trước mặt người đàn ông trung niên, hắn ta không dám nói lời uy hiếp, thế nhưng, sát khí trong ánh mắt đã hai năm rõ mười rồi.
Giờ phút này, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927335/chuong-4073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.