“Không cần, trong mắt Vương Vũ, Đế Cảnh cấp một chỉ như đứa trẻ con! Không cần làm lớn chuyện!”, Chu Đình Đình lạnh lùng ngăn lại.
Quả nhiên, giọng nói của Chu Đình Đình vừa dứt, Vương Vũ đã hành động!
Chỉ thấy Vương Vũ nhẹ nhàng khua tay, trong nháy mắt một luồng khí tức của rồng màu tím bắn ra, cùng với tiếng rồng gầm vang vọng trên bầu trời, hư ảnh của một con rồng lớn hiện ra trên không trung.
Mặc dù chỉ là một hư ảnh, khác xa một trời một vực với con rồng thật hiện ra khi Tiêu Chính Văn điều động khí tức của rồng lúc trước, nhưng đó cũng là khí tức của rồng!
Chỉ nhìn thấy hư ảnh của con rồng khổng lồ đột nhiên há miệng, sau đó, một luồng ánh sáng huyền bí phun ra từ miệng con rồng, đường kiếm ý kia bèn hóa thành hư không!
Ngay sau đó, thần sắc của ông lão áo trắng chấn động, tay che lấy ngực, phun thẳng ra một ngụm máu lớn.
Vẻ mặt Vương Vũ khá kiêu căng, một tay hơn ấn xuống phía dưới, một luồng khí tức hào hùng vô song, giống như từ chín tầng mây đè ép, ngay tầng mây cũng chùng xuống dưới mấy trăm mét!
Mà lúc này, ông lão áo trắng đứng giữa tâm gió bão giống như cây nến tàn trong gió!
Đừng nói ông lão không thể chịu đựng được uy áp kinh khủng như vậy, kể cả mọi người xung quanh cũng đều vội vàng lùi vào Ngọc Phụng Lâu!
“Giết!”
Ông lão đột nhiên ngẩng đầu, hướng về phía bầu trời và gầm lên một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927312/chuong-4050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.