Cho dù không phải là môn chủ tông chủ, thì chí ít cũng là con cháu của trưởng lão, đắc tội với bất kì ai, Lý Tử Dương cũng không giải quyết được.
Hơn nữa, nếu gây chuyện ở Ngọc Phụng Lâu, ngay cả Lý Tử Dương cũng không thể thoát tội, nếu không xử lý ổn thỏa, nhà họ Lý cũng sẽ bị dính vào.
Thấy Tiêu Chính Văn chỉ cười không nói gì, Lý Tử Dương lại nói với vẻ lo lắng: “Anh Tiêu, đây không phải chuyện đùa! Hơn mười năm trước, có một vị cao thủ của Thiên Cung Bắc Cực tên Thiên Xung Tử đã đánh một tên bồi bàn ở Ngục Phụng Lâu, anh đoán xem kết cục thế nào?”
“Thiên Xung Tử?”, Tiêu Chính Văn nghe cái tên này hơi quen tai.
Chỉ là nhất thời không nhớ ra được có phải là tên đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực bị mình giết hay không.
“Quen tai à, vậy thì tốt. Tên Thiên Xung Tử đó đánh bồi bàn, nên bị đánh tám mươi roi, mà đây là còn nhờ vào quan hệ của Thiên Cung Bắc Cực!”
“Nếu không, e rằng quay cả sư phụ của Thiên Xung Tử cũng phải phế bỏ tu vi!”
Lý Tử Dương nghiêm túc nói.
“Tôi lại nghe nói, ông chủ của Ngọc Phụng Lâu thực ra có quan hệ mật thiết với nhà họ Khổng, nếu không, trong cả thành Thiên Đô này, ai dám lôi kéo các cô gái huyết tộc làm vũ nữ?”
Tần Trường Sinh cũng trầm ngâm nói.
“Đâu chỉ có quan hệ đơn giản như vậy, tôi trưởng bối trong nhà nói, đã từng thấy ông chủ của Ngọc Phụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927310/chuong-4048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.