Mấy người đồng loạt khom lưng nói với Mạnh Phi Vũ.
Mạnh Phi Vũ chắp hai tay sau lưng, sải bước bước ra khỏi phòng đan dược, thấy Mạnh Phi Vũ đi ra ngoài, đám người trước cửa gần như khom lưng vái lạy Mạnh Phi Vũ cùng một lúc, cao giọng nói: “Tham kiến sư huynh Mạnh!”
Lúc này, Lý Tử Dương đứng bên cạnh Tiêu Chính Văn đã sợ tới độ hồn bay phách lạc, rõ ràng là Mạnh Phi Vũ đã cực kỳ bất mãn với hành vi của bọn họ!
Đắc tội với Mạnh Phi Vũ ở Thiên Cung Bắc Cực không phải là trò đùa đâu!
Ngay tức thì, cả không gian đều im phăng phắc, dường như có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi!
Vô số đôi mắt đều đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Mà Tiêu Chính Văn chẳng buồn bận tâm tới ánh mắt của mấy người này, vẫn bình thản cầm lấy một viên Dưỡng Linh Đan bỏ vào trong miệng, từ từ thưởng thức.
“Ừ, Dưỡng Linh Đan này quả thực không tầm thường!”, Tiêu Chính Văn nói rồi lại lấy một viên đưa cho Lý Tử Dương.
Lý Tử Dương đâu dám nhận?
“Anh Tiêu, chúng ta vẫn nên đi mau thôi, những người này thật sự không phải đối tượng mà chúng ta có thể đắc tội, hơn nữa ở thành Thiên Đô, không ai dám không nể mặt Mạnh Phi Vũ cả!”
Lý Tử Dương run rẩy nói.
Nếu là khi trước thì lời này quả thực rất có lý, dù sao ngay cả nhân vật như Vương Vũ cũng phải kính sợ Mạnh Phi Vũ ba phần!
“Anh cuống cái gì? Ăn xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927308/chuong-4046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.