Lúc này những đám mây trên bầu trời tụ lại, trong những đám mây, dường như có một con rồng bay quanh, một chùm ánh sáng màu bạc đột nhiên bắn xuống!
Nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt của Viên Thiên Canh nở một nụ cười nhạt.
Chùm ánh sáng này đáng sợ đến mức nào, Viên Thiên Canh đã sớm trải qua, đừng nói là mấy kẻ tép riu cảnh giới Nhân Hoàng, dù ông ta đã đủ để phân cao thấp với cao thủ Đế Cảnh cũng tránh né không kịp!
Cùng với một trận sấm sét vang lên, trên bầu trời dường như có thể nghe thấy tiếng rồng ngâm!
Ngay sau đó, chùm ánh sáng kia đột nhiên bắn về phía đám người Lục Tiêu Dao!
Ầm ầm!
Hàng chục kiếm khí va chạm với chùm ánh sáng đó trong phút chốc như đá chìm đáy biển, biến mất không có dấu vết!
“Hả! Điều này… sao có thể!”
Lục Tiêu Dao không khỏi mở to hai mắt, không thể tin được nhìn cảnh tượng trước mắt!
Mấy chục kiếm khí kia mạnh cỡ nào? Ngay cả cao thủ Nhân Hoàng cấp sáu cũng không thể chịu đựng được nhưng Tiêu Chính Văn chỉ phất gương Bát Quái trong tay, đã làm toàn bộ kiếm khí biến mất không còn gì?
“Tôi đã nói rồi, nói nhiều hơn nửa câu với các người đều là đàn gãy tai trâu! Với tầm nhìn của các người, vĩnh viễn sẽ không hiểu được!”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa vung gương Bát Quái lên.
Chùm ánh sáng kia chiếu về phía Lục Tiêu Dao!
Dường như cảm nhận được chùm ánh sáng kia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927164/chuong-3902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.