Mặc dù ngoài miệng Tiết Hoài Lễ nói như vậy, nhưng trong lòng đã cực kỳ bất mãn với Tiêu Chính Văn!
Mọi người đều là Nhân Hoàng cấp năm, hắn đưa bạn chí cốt tới giúp sức, Tiêu Chính Văn không trải thảm đỏ chào đón từ xa hơn mười dặm đã rất thất lễ rồi.
Chẳng mấy chốc, nhà chọc trời ở chân núi Đế Khư cũng sắp làm xong, Lý Bạch và Bạch Ngọc Trinh lại lập một danh sách khách mời, đồng thời sai người gửi thiệp!
Sau khi nhận được thiệp mời, các đại thế gia cùng tông môn đều lũ lượt cười châm chọc.
Nhất là Tần Cối, thấy tên của hai người Tiết Hoài Lễ phía trên liền ngửa mặt cười ha hả nói: “Loại người từng quỳ xuống dưới chân Bát Hiền Từ giống như chó vẫy đuôi mong được thương xót cũng đến giữ thể diện cho Tiêu Chính Văn à? Đúng là nực cười!”
Tin tức Đế Khư sắp sửa hoàn thành truyền tới nhà họ Tư Mã, cũng làm dấy lên sự bàn tán xôn xao.
Không một ai ngờ được Tiêu Chính Văn lại thật sự có gan khai sơn lập phái ở vùng ngoài lãnh thổ!
“Khai sơn lập phái phải có vài cột trụ giữ lấy thể diện, không biết người mà Tiêu Chính Văn tìm là ai?”, Tư Mã Huy liếc nhìn tờ giấy mời không biết lấy ở đâu ra, cười lạnh lùng nói.
Bên trên giấy mời rõ ràng viết tên mấy người Tiết Hoài Lễ, hắn hỏi như vậy thật ra đang âm thầm châm biếm!
Mấy cái tên chẳng có chút danh tiếng gì cũng xứng xuất hiện bên trong giấy mời?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927125/chuong-3863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.