Bạch Ngọc Trinh liếc nhìn Thượng Quan Uyển Nhi và Viên Thiên Canh, trầm ngâm nói: “Anh Tiêu, có thêm tiền bối Viên và tiền bối Thượng Quan gia nhập, anh hoàn toàn có thể khai sơn lập phái ở vùng ngoài lãnh thổ rồi!”
“Có Ngự Lâm Vệ của tiền bối Thượng Quan, cùng đạo thuật khéo léo của tiền bối Viên, thực lực đã có thể vượt xa những thế gia và tông môn bình thường. Tôi tin chỉ cần mở rộng cánh cửa, chắc chắn sẽ có rất nhiều người tới gia nhập!”
Lời này của cô ta không hề có ý nịnh nọt. Như Tiêu Chính Văn đã nói, vùng ngoài lãnh thổ tuân theo luật rừng.
Trong hoàn cảnh như vậy, ai mà không muốn gia nhập một tông môn hùng mạnh?
Chỉ cần thực lực của tông môn đủ mạnh, thì bản thân sẽ có thể sống lâu hơn, đi xa hơn, đây là đạo lý hiển nhiên.
Mà Tiêu Chính Văn cũng không thể dựa vào trăm người trong điện Thần Long để chinh chiến ở vùng ngoài lãnh thổ.
Vùng ngoài lãnh thổ quá rộng lớn, thực lực hiện tại của Tiêu Chính Văn cũng chỉ ở cấp bậc cao thủ, có tư cách cạnh tranh với các thế lực lớn.
Nhưng thế lực lại không bằng một tông môn nhỏ.
Thế lực đóng vai trò quan trọng trong rất nhiều trường hợp. Dù là tông môn hay thế gia, muốn lớn mạnh thì trước hết phải có đủ đệ tử.
Người đông không chỉ thể hiện thế lực lớn mạnh, mà còn thể hiện sức ảnh hưởng mạnh mẽ.
Ông cụ Quý nghe xong, nhíu mày nói: “Cô Bạch, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927101/chuong-3839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.