Tiêu Chính Văn cười nhạt nói: “Cuộc đời tôi chưa bao giờ làm những việc mà tôi phải hối hận!”
“Nữ Đế thân là Thiên Tử trước đây của Hoa Quốc, vậy thì nên được hưởng đãi ngộ giống như Thiên Tử bây giờ. Nhà họ Khổng các ông lại dám phái người đến đào mộ bà ấy, đây chính là đại nghịch bất đạo!”
“Tiêu Chính Văn tôi không nể mặt nhà họ Khổng thì ông có thể làm gì chứ?”, Tiêu Chính Văn bước đến gần Vu Khiêm. Anh giơ chân giẫm vào đầu ông ta rồi ấn thẳng đầu ông ta xuống!
“Bịch!”
Trán của Vu Khiêm đập mạnh xuống đất, khiến nền kim cương lõm thành một cái hố sâu!
Khi Vu Khiêm ngẩng đầu lên lại, máu đã không ngừng chảy xuống dọc hai bên má.
“Tiêu Chính Văn! Cậu… cậu dám…”
Không chờ Vũ Khiêm nói hết, Long Hình đã bước tới, ấn đầu Vu Khiêm và đập mạnh xuống mặt đất thêm lần nữa!
“Bịch bịch bịch!”
Anh ta ấn đầu Vũ Khiêm xuống liên tục không dưới hai mươi lần, đến nỗi đầu Vu Khiêm be bét máu, nhếch nhác vô cùng.
Thượng Quan Vô Kỵ ở bên cạnh ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, sợ đến nỗi sắc mặt tái nhợt!
Đến khi ấn đủ bốn mươi chín lần, Long Hình mới chuyển ánh mắt sang Thượng Quan Vô Kỵ.
“Cậu… cậu muốn làm gì? Tôi… tôi là…”
“Ông là một tên loạn thần tặc tử!”
Ngay khi lời nói của Long Hình vừa dứt, anh ta đã nắm lấy đầu của Thượng Quan Vô Kỵ và đập mạnh xuống mặt đất!
Ngay cả những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927093/chuong-3831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.