“Không! Các người dừng tay, dừng tay lại!”, Lý Bạch giãy giụa bò trên mặt đất, lê hai chân bị chặt đứt liều mạng bò về phía bia mộ của Nữ Đế, nhưng tiếng kêu gào của ông ta căn bản không có ích gì!
Không có ai để ý đến tiếng kêu gào của Lý Bạch, càng không ai để ý đến Nữ Đế, dẫu sao bà ấy qua đời đã lâu, ngay cả tàn niệm đến nay cũng không còn tồn tại nữa!
“Ầm!”
Bia mộ to lớn của Nữ Đế ngã xuống ầm ầm!
Đến cả bầu trời cũng nổi lên sấm chớp rền vang ngay lúc bia mộ của Nữ Đế ngã xuống, sau đó là mưa như thác đổ!
“Các người là đám loạn thần tặc tử! Tất cả người nhà họ Khổng đều đáng bị chém thành nghìn mảnh!”, Lý Bạch hoàn toàn nổi giận, trong đôi mắt của ông ta tràn đầy lửa giận.
Nhưng ông ta đang bị trói chặt, căn bản không có sức để bảo vệ tấm bia mộ sừng sững ngàn năm của Nữ Đế!
“Hình như tiếng kêu khóc của ông căn bản không có tác dụng gì nhỉ!”
Vu Khiêm lạnh lùng nhìn Lý Bạch đang nằm trong bùn, giơ chân lên đạp sau gáy Lý Bạch, khiến mặt ông ta úp thẳng vào hố bùn!
Giờ phút này, bầu trời ở đây giống như một tấm màn chiếu to lớn, trình chiếu nguyên vẹn cảnh tượng này, mỗi một xó xỉnh của toàn bộ Đông Vực cũng có thể thấy rõ ràng!
“Ai cho các người lá gan đó!”
Ngay khi tất cả mọi người đều tưởng sẽ không có ai tới ngăn cản nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927076/chuong-3814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.