Mấy ngàn năm nay, ai dám giết người ở địa bàn của điện Huyết Ma?
Nhưng Tiêu Chính Văn không chỉ giết mà còn tự tay giết chết Từ Lương ngay trước mặt mọi người, trong ánh mắt chăm chăm của mọi người.
“Thánh sứ, chuyện này…”
Ông lão bất lực nhìn Quảng Lăng Tử.
“Ông ta đáng chết”, Quảng Lăng Tử nghiến răng nói.
“Nhưng… Huyết Ma Chí Tôn về đây thì chúng ta phải giải thích thế nào mới được, mặt mũi của Cửu U Cung để ở đâu?”, sắc mặt ông lão cực kỳ khó coi.
Dù sao nơi này cũng không phải là Cửu U Cung, ở đây họ chỉ có thể xem là khách cư trú, Huyết Ma Chí Tôn đã giao lại an nguy của điện Huyết Ma cho hai người họ trước khi đi.
Nhưng kết quả thì sao?
Trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn không kiêng dè gì tung hoành ở điện Huyết Ma mà họ lại đứng ngoài nhìn?
“Hừ, mặt mũi? Chỉ có người sống mới nói đến mặt mũi thể diện, người chết rồi mọi thứ đều không còn”, Quảng Lăng Tử không kiên nhẫn nói.
Nghe thế ông lão không khỏi nhắm chặt hai mắt, hít sâu một hơi.
Nếu chuyện hôm qua truyền ra ngoài, không chỉ danh tiếng của điện Huyết Ma bị tổn hại mà ngay cả Cửu U Cung bọn họ cũng mất sạch thể diện.
Còn ông ta và Quảng Lăng Tử thì không chừng sẽ trở thành chuyện cười sau bữa cơm của người khác.
Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, mắt nhìn lướt qua các đệ tử điện Huyết Ma, thế nhưng không một ai dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927063/chuong-3801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.