“Thánh điện Huyết Ma chính là địa bàn nhà họ Lý, cậu ta chán sống mới dám bất kính với Lý Quang Tổ!”
Nghe mọi người bên cạnh bàn luận, Thừa Tư Tư đổ mồ hôi lạnh!
Tên tuổi Từ Lương như sấm nổ bên tai, ở Bắc Vực này, ngoài Lý Quang Tổ và mấy người đệ tử thân truyền ra thì địa vị của Từ Lương không ai sánh nổi!
Thậm chí nói ông ta là hoàng đế Bắc Vực cũng không ngoa, ông ta giết mấy người cũng chẳng khác gì giết mấy con kiến hôi cả.
Nghĩ đến đây, Thừa Tư Tư vội vàng giật nhẹ áo Tiêu Chính Văn, lo lắng khuyên: “Anh Tiêu, không thể đắc tội nổi người này đâu, địa vị ông ta ở Bắc Vực vô cùng cao!”
“Thậm chí là không hề kém so với Thiên Tử ở Hoa Quốc chúng ta!”
Quách Xuân Dương bên cạnh thì cười khổ, Từ Lương kia lấy tư cách gì đòi so với Tiêu Chính Văn?
Đây chính là người đàn ông giẫm cả thế giới dưới chân, không ai ngóc đầu lên được!
Mà Tiêu Chính Văn lại không hề bận lòng chút nào, đối mặt với áp lực kinh khủng của Từ Lương, anh vẫn tỏ ra cực kỳ thong dong.
“Đừng nói đây chỉ là tượng của Lý Quang Tổ, dù chính bản thân ông ta ở đây cũng không nhận nổi một cái lạy của tôi!”
Tiêu Chính Văn chắp tay, lạnh lùng nhìn pho tượng kia, nói.
Dứt lời, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Đến Quách Xuân Dương cũng khó khăn nuốt nước bọt, lòng thầm kêu khổ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927029/chuong-3767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.