Bởi vì trước mắt Tiêu Chính Văn, không hề có Huyết Ma Chí Tôn nào cả, mà chỉ có cảnh tượng biển máu núi xác.
Ngay cả trong dòng sông đẫm máu, còn có hàng vạn xác chết trôi theo dòng sông!
Đúng lúc này, Chu Khang quay người, lạnh lùng nói với Tiêu Chính Văn: “To gan! Dám bất kính với Huyết Ma Chí Tôn! Thật đáng chết!”
“Chưa nói tới việc có bất kính hay không, Tiêu Chính Văn tôi đến từ thế tục, chưa từng nghĩ đến việc sẽ dùng chính máu mình để hiến tế, lại càng chưa bao giờ nghĩ sẽ quỳ lạy trước ai, thế thì có tội gì!”
Vẻ mặt của Tiêu Chính Văn vẫn bình tĩnh, giọng điệu dửng dưng, đến cả Chu Khang nhất thời cũng bị anh nói cho cứng họng, không trả lời được!
Không sai, Tiêu Chính Văn chỉ tới vùng ngoài lãnh thổ để thăm thú mà thôi, thật sự không có lý do gì để quỳ lạy pho tượng ở cửa, hơn nữa người ta cũng nói rõ rồi, cho đến bây giờ chưa từng nghĩ sẽ dùng tinh huyết của mình để hiến tế!
Nói cách khác, người ta chỉ là khách vãng lai, một người qua đường mà thôi, dựa vào đâu mà bắt người ta phải kính sợ Huyết Ma Chí Tôn gì đó chứ?
Lời này của Tiêu Chính Văn cũng khiến không ít người chú ý, ngay cả mấy người luôn nhìn anh với ánh mắt không mấy thiện cảm lúc đầu cũng phải nghiêng sang nhìn về bên này.
Thật ra, trong số họ cũng có không ít người từ thế tục đến vùng ngoài lãnh thổ, nhưng người đến từ Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927027/chuong-3765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.