Cả người Tư Mã Thành run lẩy bẩy, hai đầu gối suýt chút nhũn cả ra, quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.
Khí tức của cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm sau khi tỏa ra toàn bộ thực lực thật sự quá kinh khủng, tựa như áp lực của thủy triều, ép tới mức hắn không ngẩng đầu lên được.
Nghĩ đến kẻ gây ra hết thảy những chuyện này là Tư Mã Tư, Tư Mã Thành hận đến ngứa cả răng!
Hắn âm thầm thề với lòng, chỉ cần hắn còn sống trở về, nhất định sẽ đánh gãy hai chân Tư Mã Tư!
Cô gái duy nhất trong ba người bọn họ là Tư Mã Nguyệt đã bị dọa sợ đến mức mặt mày trắng bệch, đáy quần cũng ướt cả một mảng!
Lúc này, phía dưới chợt vang lên tiếng chửi mắng!
“Mấy người đúng là quá tệ! Chưa đánh mà đã tè ra quần rồi, có còn là người học võ không hả?”
“Nồi lẩu Tứ Xuyên của ông đây mới đưa lên thôi đấy! Đền cho ông đi!”
“Ôi, phụ nữ vùng ngoài lãnh thổ mặt dày thế sao? Đang trên đường lớn luôn á!”
Nếu đổi lại là ngày bình thường, đám người bình thường kia nếu dám giễu cợt Tư Mã Nguyệt thì đã bị cô ta chém một phát chết tươi rồi!
Nhưng bây giờ đừng nói là giết người, đến cả gan để phản bác lại một câu cũng không có.
Lần đầu tiên cô ta cảm giác được cái chết đang kề sát bên mình, thậm chí, chỉ cần Tiêu Chính Văn siết nhẹ nắm đấm, cô ta sẽ biến thành một đống bột vụn!
Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3927014/chuong-3752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.