Mặc dù Bạch Thiên Kiệt chưa nói gì, nhưng nhìn vẻ mặt cũng tỏ ra đồng tình với mọi người.
“Chẳng phải có con đường ở bên Âu Lục sao? Lẽ nào không thể quay về thế tục bằng con đường kia?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
Nếu cao thủ ngoài lãnh thổ đều có thể vào thế tục bằng con đường đó thì Tiêu Chính Văn cũng có thể quay về từ đó.
“Anh Tiêu, thật ra con đường đó là một trận pháp, mỗi lần mở ra đều phải được Thiên Đạo Minh Ước cho phép, mà Thiên Đạo Minh Ước sẽ không dễ dàng cho anh Tiêu sử dụng con đường đó đâu”.
Bạch Ngọc Trinh giải thích với Tiêu Chính Văn.
“Nhưng anh Tiêu cứ yên tâm, tôi đã bảo người đi giải quyết việc này, tin chắc không lâu nữa sẽ có tin tức”.
Vừa dứt lời, Bạch Ngọc Trinh quay sang nói với người giúp việc bên cạnh: “Việc tôi bảo cô làm thế nào rồi?”
“Cô chủ, đối phương đã đồng ý nhưng muốn cô tự mình đến”, người giúp việc nữ đó bước đến nói.
Bạch Ngọc Trịnh gật đầu nói: “Vậy thì tốt, chúng ta vừa đi vừa nói”.
Cô ta làm động tác mời với Tiêu Chính Văn.
Thấy Tiêu Chính Văn đi sát bên Bạch Ngọc Trinh – người đẹp nhất ngoài lãnh thổ, Võ Học Tư và mấy người trẻ tuổi đều lộ ra vẻ ngưỡng mộ.
Suy cho cùng ở cả ngoài lãnh thổ, vẻ ngoài của Bạch Ngọc Trinh là một trong những người đẹp nhất, dù so với Lục Tiểu Thiến mà trước đó đã chết trong tay Tiêu Chính Văn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926952/chuong-3690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.