Trương Cảnh Nhạc đã đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba không phải là giả, nhưng ngay cả Khổng Hữu Đạo là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm còn bị Tiêu Chính Văn đánh gần chết thì sao Trương Cảnh Nhạc có thể là đối thủ của Tiêu Chính Văn được chứ?
Cho đến khi bị giày da của Tiêu Chính Văn giẫm trên mặt, Trương Cảnh Nhạc mới hoàn hồn lại, nhìn Tiêu Chính Văn căm tức rống lớn: “Tiêu Chính Văn!”
“Bụp!”
Tiêu Chính Văn đá thẳng vào mặt Trương Cảnh Nhạc không chút nể tình, Lữ Đồng Quang bên cạnh nhìn thấy sư phụ bị Tiêu Chính Văn sỉ nhục ngay trước mặt mọi người, trong mắt nổi cơn giận dữ!
Nhìn khắp vùng ngoài lãnh thổ, có ai dám vô lễ đối với người trong ngành y như vậy chứ?
Đừng nói là giẫm vào mặt ngay trước mắt mọi người, người khác ngay cả nói chuyện với gia tộc y dược cũng hết sức cung kính lễ phép.
Nhưng hắn còn chưa kịp tiến tới trút giận với Tiêu Chính Văn, ánh mắt lạnh như băng của Tiêu Chính Văn đã lướt qua gương mặt hắn.
Trong đôi mắt của Tiêu Chính Văn, hắn thấy được ý định giết người lạnh lẽo, tuy Lữ Đồng Quang kiêu ngạo nhưng hắn vẫn biết mình ở trình độ nào.
Ngay cả Khổng Hữu Đạo còn bị Tiêu Chính Văn đánh gần chết, hắn có là cái thá gì chứ?
Dường như cảm nhận được cái chết sắp tới gần, Lữ Đồng Quang lập tức xoay người chạy trốn, đâu còn để ý đến sự sống chết của Trương Cảnh Nhạc?
“Xem ra nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926941/chuong-3679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.