“Cảnh Long, bảo họ ra ngoài đi”.
Ngay khi Lương Cảnh Long định giơ súng ra trận thì một ông lão mặc đồ trắng chậm rãi bước vào trong đại điện.
“Sư phụ?”
Lương Cảnh Long sửng sốt, sau đó vội vàng xua tay với mấy cô gái trẻ tỏ ý họ lập tức đi ra ngoài.
“Sao thế thầy, đã xảy ra chuyện gì ạ?”, Lương Cảnh Long vừa nói vừa chỉnh sửa lại quần áo.
“Chuyện chúng ta muốn kết thông gia với nhà họ Võ hình như không được thuận lợi cho lắm”, ông lão nhíu mày nói.
“Gì cơ?”
Lương Cảnh Long bĩu môi, buồn bực nói: “Lẽ nào nhà họ Võ còn dám phản kháng lại ý của Bích Hà Cung sao?”
Nhà họ Võ có tài đức gì mà dám làm trái ý của Bích Hà Cung ở địa phận Vinh Thành này chứ?
Chẳng phải là muốn đâm đầu vào chỗ chết à?
“Nếu nhà họ Võ dám nói nửa chữ không, một mình đệ tử sẽ diệt hết cả nhà họ Võ”.
Lương Cảnh Long tràn đầy tự tin hừ một tiếng.
Mặc dù so với mấy người Khổng Thiên Tường và Khổng Tề Thiên, hắn có thể chỉ là một tên thấp kém, nhưng đối mặt với một gia tộc không có nổi cao thủ cảnh giới Nhân Vương canh giữ thì hắn rất chắc chắn có thể hạ gục.
Hơn nữa lần này vì tranh giành Thánh Huyết Đế Tuấn mà ngay cả nhà họ Tư Mã, nhà họ Khổng và nhà họ Võ đã làm loạn đến mức căng thẳng, không thể ra mặt giúp đỡ.
Cùng lúc chèn ép nhà họ Võ cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926891/chuong-3629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.