“Quảng Lăng Tử và Khổng Tề Thiên vẫn còn ở đây, Huệ Mi và nhà họ Khổng cũng sẽ không trơ mắt ngồi nhìn nhà họ Thành chúng tôi bị tiêu diệt! Dù nhà họ Thành tôi không chống đỡ nổi nữa thì cũng không cần Tiêu Chính Văn cậu ra tay!”
Ông cụ Thành đắc ý nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói với vẻ đã có dự liệu trước.
Thế lực phía sau Quảng Lăng Tử và Khổng Tề Thiên, có ai không phải là sự tồn tại có thể sánh ngang với nhà họ Tư Mã?
Có hai người bọn họ tương trợ, nhà họ Thành dù có mạnh tay với nhà họ Tư Mã thì cũng có làm sao?
Thấy ông cụ Thành vẫn có dáng vẻ như thể tất cả vẫn nằm trong tầm kiểm soát, Tiêu Chính Văn nở nụ cười thương hại, nói: “Aizz, đúng là sống uổng phí cả trăm năm, ở cái tuổi này rồi mà ông vẫn sống trên thân con chó!”
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, cây giáo Bá Vương trong tay Quảng Lăng Tử đột nhiên loé lên tia sáng sắc lạnh, không chút báo hiệu lao thẳng ra trước!
Khí tức vô cùng sắc lạnh nháy mắt đã biến mấy chục con cháu thanh niên của nhà họ Thành trở thành bụi máu chỉ trong nháy mắt!
Bên trên quảng trường nhỏ phía trước Vọng Tiên Lâu đã bị màu máu tươi nhuộm đỏ!
“Cậu dám!”
Cùng với một tiếng gầm phẫn nộ, một cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng của nhà họ Thành cũng ra tay đầy hung hãn.
Đúng vào lúc này, bên trong hư không độ nhiên trở nên rúng động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926773/chuong-3511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.