“Tộc trưởng sắp xếp như vậy, tất nhiên có lý của ông ấy, không được âm thầm suy đoán!”
Thành Vĩnh Chí nhỏ giọng trách Thành Hân Nhi một câu.
Thật ra sắp xếp như vậy hoàn toàn căn cứ vào biểu hiện của mọi người.
Một mặt là biểu hiện của Tiêu Chính Văn dọc theo chặng đường quả thực quá kém, tuy rằng về mặt suy tính và điềm tĩnh, mấy người Tư Mã Tư còn kém rất xa, nhưng suy cho cùng võ tông vẫn nói chuyện bằng võ lực!
Bất kể suy tính của anh thâm sâu bao nhiêu, cuối cùng đều phải nói chuyện bằng thực lực!
Vừa nãy, lúc mấy người Tư Mã Tư giương cung bạt kiếm, Tiêu Chính Văn lại không nói lời nào, mặc dù điều này có thể nói rõ Tiêu Chính Văn có tính cách trầm ổn, nhưng ngoài ra cũng có nghĩa thực lực Tiêu Chính Văn không đủ, căn bản không dám nói gì!
Vì vậy, cả chặng đường này, ông cụ Thành càng tin chắc rằng, Tiêu Chính Văn căn bản không thể đoạt được Thánh Huyết của Đế Tuấn!
Thậm chí có thể sẽ chết trong trận chiến tranh đoạt Thánh Huyết lần này!
Sau khi ăn chút hoa quả, ông cụ Thành lại đưa mọi người đi dạo một vòng lớn xung quanh Vọng Tiên Lâu, xem như có được hiểu biết đại khái về hoàn cảnh quanh đây, sau đó mới sắp xếp vị trí cho mọi người ở lại!
Cuối cùng, ngay cả Võ Anh Hào cũng được sắp xếp ở trong nhà tổ nhà họ Thành, nhưng Tiêu Chính Văn lại bị sắp xếp ở trong một quán trọ nhỏ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926765/chuong-3503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.