Ông cụ Thành không khỏi tức nghẹn họng, nhưng lại không thể phản bác lại Tiêu Chính Văn, nhà họ Thành quả thật hơi lạm quyền.
Dù sao cũng không để lượt nhà họ Thành tiếp cận với Thánh Huyết Đế Tuấn, huống gì quyền sở hữu hiện tại của Thái Sơn là Thiên Tử Các của Hoa Quốc, mặc dù nhà họ Thành có quyền sinh sống ở đây nhưng lại không có quyền tổ chức bất kỳ tiệc tùng quy mô lớn nào.
Lúc này Quảng Lăng Tử ngồi ngay ngắn trên Tế Cáo Đài đỉnh núi nhìn xuống chân núi nói: “Trước giờ có tin đồn Tiêu Chính Văn như thế nào, hôm nay gặp được chẳng qua chỉ là một tên háo sắc mà thôi”.
Sau đó lại rót cho mình một ly rượu, nhấm từng hớp nhỏ.
“Cậu Tiêu, chúng tôi đã chuẩn bị cho các vị một tiệc rượu nhẹ ở Tế Cáo Đài đỉnh núi, mời vào”.
Ông cụ Thành lịch sự làm động tác mời với Tiêu Chính Văn, sau đó xoay người tự rời đi.
Lúc này thậm chí cụ ta không muốn phí lời với Tiêu Chính Văn thêm nửa câu.
Thậm chí cảm thấy lần này mình mời Tiêu Chính Văn đến là hành động dư thừa.
Sau khi ông cụ Thành đi rồi, hai người giúp việc của nhà họ Thành dẫn Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào đi lên Tế Cáo Đài trên đỉnh núi.
Lúc này nơi đây đã chuẩn bị bàn đá, ghế đá và các món ăn, để tránh phiền phức không cần thiết, giữa bàn và ghế còn được ngăn cách bởi tấm bình phong bằng gỗ.
Cách bàn Tiêu Chính Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926757/chuong-3495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.