“Dùng Phong Thiện Đài, các người đã hỏi ý Thiên Tử chưa?”, Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày.
Tuy rằng Phong Thiện Đài vẫn luôn do con cháu nhà họ Thành trông coi, nhưng căn cứ quốc pháp Hoa Quốc, bất kỳ ai cũng không được tự tiện bước lên Phong Thiện Đài, càng không thể tùy ý sử dụng.
Người vi phạm đồng nghĩa với phản quốc!
Thành Kế Hào nghe vậy, vội vàng cười nói: “Anh Tiêu, anh hiểu lầm rồi, địa điểm yến hội lần này, là ở nhà tổ nhà họ Thành dưới chân Thái Sơn, không phải là Phong Thiện Đài!”
“Hơn nữa, lần này nhà họ Thành cố ý đứng giữa giảng hòa, hơn nữa, bất kể bên nào, có được sự ủng hộ của nhà họ Thành, cũng rất có khả năng có thể lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn!”
Trong biểu cảm của Thành Kế Hào không giấu được vẻ ngạo nghễ.
Có điều, hiển nhiên là anh ta vẫn đánh giá cao sức ảnh hưởng của nhà họ Thành, thật ra thì lần này nhà họ Thành kết hợp một nhóm thế gia thời Lý Đường không phải giả, nhưng trong các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ, sức ảnh hưởng của bọn họ còn kém cấp độ đó xa lắm!
Võ Anh Hào bên cạnh nhíu mày lại, quan sát Thành Kế Hào mấy lần, khẽ lắc đầu chẳng nói đúng sai.
Thánh Huyết của Đế Tuấn, là do Đế Tuấn để lại cho con dân Hoa Quốc, cũng không liên quan gì nhiều đến nhà họ Thành, tuy nhà họ Thành trông coi Phong Thiện Đài ngàn năm, nhưng còn chưa đến mức can thiệp chuyện Thánh Huyết sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926747/chuong-3485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.