“Hứa Văn Long đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, hiện tại hắn đang ở cảnh giới Nhân Vương cấp bảy, theo lý mà nói, khi đột phá Nhân Vương cấp bảy, sẽ có khí tượng đáng sợ mới đúng!”
“Nhưng khi hắn đột phá, dường như chẳng có dấu hiệu nào cả!”
Lúc này, Thành Kế Hào cũng nhận ra manh mối, mơ hồ cảm nhận được Hứa Văn Long lâm vào tình thế nguy hiểm.
“Nếu tôi đoán không nhầm thì Thiên Linh Đan đã làm tiêu hao hết tiềm lực của hắn!”
Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn về phía nhà họ Khổng.
Mà nhìn về phía núi Huệ Mi!
Hằng Sơn, Hoa Sơn, Tung Sơn đều có cường giả cảnh giới Nhân Hoàng trở lại, chỉ có Thiên Sơn và Huệ Mi vẫn chưa có ai.
Vào lúc này, một luồng sáng xé tan bầu trời, phóng thẳng về phía Huệ Mi.
Ánh mắt của võ tông và năm đại danh sơn đều tập trung trên người Hứa Văn Long, hầu như không có ai chú ý đến luồng sáng như sao băng bình thường kia.
Luồng sáng đó cắt ngang bầu trời, một dáng người hiên ngang đứng trên không trung.
Nhìn xuyên qua bầu trời đêm, Tiêu Chính Văn có thể thấy rõ có một luồng ánh sáng bao quanh người đó, rất có khí chất của thánh nhân giáng thế.
Trên núi Huệ Mi, vô số đệ tử đã lần lượt quỳ xuống bái lạy.
Hiển nhiên người trở lại có thân phận vô cùng cao.
Ngay khi Hứa Văn Long đột phá đến thời điểm then chốt, trên núi Huệ Mi đột nhiên tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926740/chuong-3478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.