“Còn ông nữa, qua đây, quỳ xuống bên cạnh ông ta!”, Tiêu Chính Văn chỉ vào Độ Ách Chân Quân, rồi chỉ vào khoảng đất trống bên cạnh Triệu Kế Hồng.
Độ Ách Chân Quân thấy Tiêu Chính Văn chỉ vào mình, lập tức sợ đến nỗi tái mét, tuy trong lòng ấm ức phát khóc, nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn bước đến, quỳ xuống bên cạnh Triệu Kế Hồng.
“Bộp!”
Tiêu Chính Văn cũng không nương tay, thẳng thừng thưởng cho Độ Ách Chân Quân một bạt tai vang dội.
“Sao thế, tát ông, ông không phục sao?”
Vừa dứt lời, anh vung tay tát Độ Ách Chân Quân liên tiếp mấy cái như mưa!
Lúc này ông ta đã ấm ức đến nỗi sắp phát điên, vốn dĩ chuyện hôm nay không liên quan gì đến ông ta, hơn nữa, Triệu Khang cũng không sai người đến thông báo với ông ta!
Mà ông ta biết tin nên chủ động đuổi theo đến Long Kinh.
Kết quả không ngờ rằng, cuối cùng lại chạy vội từ xa đến Sơn Thành để đưa mặt cho Tiêu Chính Văn đánh!
“Tôi tát bọn họ trước mặt ông, ông có ý kiến à?”
Nói xong, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Triệu Khang đã xụi lơ trên mặt đất, trầm giọng hỏi.
“Tôi…”
“Bộp!”
“Bộp bộp bộp!”
Không đợi Triệu Khang mở miệng, chuỗi bạt tai vang dội không ngừng của Tiêu Chính Văn đã giáng xuống mặt Triệu Khang.
Giờ phút này, lồng ngực Triệu Khang không ngừng phập phồng lên xuống, hiển nhiên lửa giận đã ngút trời, nhưng khi ông ta thấy đôi mắt lạnh như băng của Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926680/chuong-3418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.