Từ đế vương đến tướng lĩnh của của Hoa Quốc đều được Thánh Huyết Đông Hoàng bảo vệ, còn Âu Lục lại không thể giữ vững được Quốc Vận của mình.
“Tôi nghe nói anh Tiêu gần như đã biết rõ ý nghĩa của nguyên khí, sở dĩ đang áp chế cảnh giới, không đột phá Nhân Hoàng, tám mươi phần trăm là đã lĩnh hội đến Quy Chân rồi”.
“Thế nên, tôi mong anh Tiêu cũng đột phá, cùng nhau đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng”, Võ Anh Hào hừng hực khí thế đáp.
Tiêu Chính Văn nhìn về phía Võ Anh Hạo với ánh mắt sâu thẳm, chỉ riêng hoàng thất của Hoa Quốc, cũng đã rất phức tạp, bây giờ ngay cả người của Âu Lục cũng muốn nhúng tay vào, thế chẳng phải sẽ tạo nên một cuộc chiến hỗn loạn trên thế giới sao?
“Cung kính không bằng tuân lệnh, nhưng không biết có phải chỉ có hoàng tộc mới được sử dụng Thánh Huyết Đông Hoàng hay không?”, Tiêu Chính Văn khẽ cau mày hỏi.
Võ Anh Hào nghe vậy ngửa mặt cười nói: “Vậy thì không phải, cũng bởi vì không phải chỉ có hoàng tộc mới được sử dụng, nên mới cần phong tỏa tin tức!”
“Ban đầu, sao người có trình độ bình thường như Võ An Tuấn lại có thể càn quét thế giới chứ? Điều đó không thể không kể đến sức mạnh của Thánh Huyết Đông Hoàng!”
Nghe đến đây, mọi nghi vấn trong lòng Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng được dỡ bỏ, đồng thời, cũng giải thích được trước khi Bạch Khởi lấy được Thánh Huyết Đông Hoàng cũng chỉ là một thành phần của vạn vật, còn Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926669/chuong-3407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.