“Hôm nay tôi đến chỉ muốn thăm anh Tiêu, mong sau này có thể gần gũi với anh Tiêu nhiều hơn”.
Nói rồi Võ Anh Hào lấy một hộp gỗ từ trong túi áo ra đưa đến trước mặt Tiêu Chính Văn.
Hộp gõ đó vừa được lấy ra, không khí xung quanh lập tức thay đổi, thậm chí có thể nghe loáng thoáng tiếng gió thổi.
Mở chiếc hộp ra, bên trong lại là một số chất như ion điện đang lúc tụ lại lúc phân tán, mỗi lần các vật chất như ion điện này phân tán hay tụ lại thì không gian xung quanh đều sẽ bị bóp méo lại.
“Đây là…”
Dù Tiêu Chính Văn đã từng gặp rất nhiều thứ lạ, lại có Thiên Sơn Thư Lục trong tay nhưng cũng không phải cái gì trên thế gian này Tiêu Chính Văn cũng biết.
Suy cho cùng thế giới này có quá nhiều sự vật bí ẩn.
“Anh Tiêu từng nghe nói đến “Vô Cực” chưa?”, Võ Anh Hào nói.
Vô cực chỉ là một tên gọi mà võ tông thời xa xưa đặt cho loại vật chất này, tương truyền năm đó lão quân vì uống phải vật chất này mới có thể trở thành đạo chính thống vô thượng.
Sau đó trở về phía Tây đi thẳng đến tầng mây, cơ thể hóa thành thánh.
Tiêu Chính Văn khá ngạc nhiên nhìn Võ Anh Hào, anh cũng không biết nhiều về vật chất này, vì trong cả bộ Thiên Sơn Thư Lục cũng chỉ ghi chép vài câu thôi.
Dù sao Vô Cực này đã tung hoành mấy ngàn năm ở Hoa Quốc, cũng chỉ từng xuất hiện vài lần mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926666/chuong-3404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.