Nghe thế Triệu Kế Hồng hít sâu một hơi, kiềm nén cơn giận cười nói: “Tiền bối Saga, tôi nghĩ có hiểu lầm gì ở đây rồi”.
“Tung Sơn chúng tôi tuyệt đối không bao che cho Tiêu Chính Văn, sở dĩ tôi nhốt cậu ta trong bí cảnh cũng là muốn mượn bí cảnh để nhanh chóng tiêu diệt cậu ta”.
Lúc này Triệu Kế Hồng cũng mặc kệ thể diện gì đó, vội bước đến gần Saga, chắp hai tay lại cúi thấp người xuống.
Dù sao thực lực đối phương cũng rất mạnh, hơn nữa lúc này Mỹ Lục đã hình thành nên thế đại binh ép cảnh giới, hễ khai chiến thì chỉ dựa vào mười mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng quay về của Hoa Quốc không thể nào ngăn được một đòn hợp sức của đám người Mỹ Lục.
Có thể nói chỉ cần khai chiến Tung Sơn sẽ bị san bằng.
“Đó chỉ là lời nói của ông mà thôi, các ông đều là người Hoa Quốc, có thể nhẫn tâm ra tay với cậu ta được sao? Đừng coi tôi như một đứa trẻ lên ba vậy chứ?”
“Tôi chỉ cho ông một tiếng để suy nghĩ, nếu không giao người ra thì Tung Sơn của ông cũng sẽ không còn một mảnh”, Saga hoàn toàn không nghe Triệu Kế Hồng giải thích.
Chuyện này cũng không thể trách Saga nghi ngờ nhiều thế được, vấn đề là mọi chuyện quá mức trùng hợp, Tiêu Chính Văn vừa giết chết liên tiếp mấy người ở Mỹ Lục đã bị Triệu Kế Hồng lừa nhốt vào trong bí cảnh?
Dù là tên ngốc cũng phải tìm lý do nào đó khiến người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926646/chuong-3384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.