Hiện tại Tiêu Chính Văn vừa mới kết thù với đám người Triệu Kế Hồng, lúc này, người của gia tộc họ Ấn cổ xưa lại tìm đến tới cửa, bọn họ chắc chắn không thể ra tay giúp đỡ.
Lỡ may Tiêu Chính Văn thua cuộc, Hoa Quốc sẽ gặp nguy hiểm.
“Hừ, lúc Tiêu Chính Văn tát vào mặt người khác, có nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay không? Người cậu ta đắc tội không chỉ là mấy người kia mà là thế lực phía sau mấy người bọn họ”.
“Nếu đổi lại là ông, ông vẫn sẽ bằng lòng ra mặt vì Tiêu Chính Văn sao?”
Bạch Chiến Sinh chắp tay sau lưng, nhìn ông cụ Quý và Tần Vũ với vẻ chế nhạo và chất vấn họ.
Mặc dù Tần Vũ không đích thân đến Thiên Sơn, nhưng anh ta cũng đã biết được chuyện trước đó từ ông cụ Quý, nếu sự thật đúng là như vậy, Triệu Kế Hồng và những người khác cũng chỉ mong mượn tay gia tộc họ Ấn cổ xưa để tiêu diệt Tiêu Chính Văn, càng không thể ra tay giúp đỡ!
Dù sao mọi người đều đã vứt bỏ mặt mũi rồi, Tiêu Chính Văn tát vào mặt các thế lực vùng ngoài lãnh thổ trước mặt công chúng, đặc biệt là giết chết Thiên Thần Tử trước mặt mọi người, lại càng chọc giận thêm các thế lực ngoài vùng lãnh thổ.
Giờ phút này, tất cả các bên ngoài vùng lãnh thổ đều bị chế ngự bởi Sáng Thế Hạo Thiên, cho nên mới không hợp lực để tiêu diệt Tiêu Chính Văn mà thôi.
“Cho nên, cho dù ông già tôi có nói rách cả miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926615/chuong-3353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.