Nghĩ đến đây, Bạch Chiến Sinh chỉ đành cao giọng nói: “Các vị, tôi xin tuyên bố trận này Trương Lăng Phong – đại diện nhà họ Trương Thiên Sơn thắng”.
Nghe thấy kết quả này, người nhà họ Bạch đầu tiên là hoan hô, sau đó đồng loạt cúi người xuống với Tiêu Chính Văn.
“Anh Tiêu, vãn bối đại diện nhà họ Trương cảm ơn ơn nghĩa của anh Tiêu. Nhà họ Trương tôi chắc chắn sẽ ghi tạc trong lòng chuyện hôm nay, không quên ơn nghĩa. Nếu sau này anh cần gì thì nhà họ Trương tôi sẽ bất chấp gian nguy”.
Nói rồi Trương Lăng Phong quỳ một gối xuống chắp tay lại với Tiêu Chính Văn.
Nghe thấy hai từ “vãn bối”, người võ tông ở bên dưới võ đài không khỏi đưa mắt nhìn, đây là con cháu của nhà họ Trương lần đầu tự xưng mình là vãn bối trước mặt Tiêu Chính Văn, đồng thời cũng thể hiện sự chịu thua hoàn toàn của nhà họ Trương, hoàn toàn nghiêng về phía Tiêu Chính Văn.
Lúc này một tia sáng màu trắng nhạt lướt qua con đường nối liền Âu Lục với ngoài lãnh thổ.
Một luồng khí tức cuồn cuộn lan ra từ con đường đó, một người đàn ông mặc đồ đen chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về hướng Hoa Quốc, đôi mắt lạnh lùng vô tình của hắn chứa đầy sát khí.
Võ sĩ đứng đầu của gia tộc cổ nhà họ Ấn đã quay về thế tục rồi.
Mặc dù trong lòng mấy người Triệu Kế Hồng không cam tâm, thế nhưng cũng chỉ có thể tuỳ tiện tìm một cái cớ để lủi đi.
Vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926609/chuong-3347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.