Hành động bên phía này của Tiêu Chính Văn lập tức gây nên sự bất mãn cho mọi người xung quanh, Bạch Chiến Sinh càng trầm mặt, lạnh giọng nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, vị này là chưởng giáo của Tung Sơn, tiền bối Triệu Kế Hồng!”
“Ừ, biết rồi!”
Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu, thế nhưng chẳng buồn liếc nhìn đối phương lấy một cái, vẫn đang khẽ thổi lá trà đang nổi bên trong tách.
“Quả nhiên có phong thái không tầm thường!”, Triệu Kế Hồng quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, trong mắt ẩn chứa vô vàn sát khí!
“Quá khen rồi!”, Tiêu Chính Văn bình thản đáp lời một câu.
Triệu Kế Hồng hừ một tiếng, tiến lên trước một bước đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, cười lạnh lùng nói: “Cậu Tiêu, trước đây vẫn phải phiền cậu đích thân ra tay thay tôi dạy dỗ một số tên nghịch tử không ra gì!”
“Tôi xin cảm tạ trước!”
Triệu Kế Hồng nhìn Tiêu Chính Văn bằng vẻ mặt sặc mùi sát khí.
“Chẳng qua cũng chỉ mất chút sức nhỏ mà thôi, không đáng để tâm trong lòng làm gì!”, Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn nể mặt Triệu Kế Hồng chút nào, thẳng thừng đáp lại một câu.
Lời này vừa thốt ra, gần như tất cả chưởng môn trong võ tông đều đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Đặc biệt trên mặt đám người nhà họ Khổng dường như con mang theo cả vẻ phẫn nộ!
Trước đây bọn họ cũng đều phải chịu không ít chèn ép dưới trướng Tiêu Chính Văn, mà lần này Tiêu Chính Văn thậm chí còn đánh gãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926572/chuong-3310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.