Không chỉ là ông cụ Quý ngay lập tức chạy đến chúc mừng Tiêu Chính Văn mà ngay cả Sở Hồng Thiên cũng chạy đến Long Kinh, dù sao trận chiến này của Tiêu Chính Văn cũng là một trận vang danh.
Cho dù là ngoài lãnh thổ hay thế tục đều có nhận thức hoàn toàn mới về Tiêu Chính Văn.
Dù trước đây rất nhiều tông môn võ tông đứng về phía đối lập với Tiêu Chính Văn, giờ cũng đều bảo người đến chúc mừng.
Mặc dù Bạch Chiến Sinh không muốn làm thế, nhưng dù sao Tiêu Chính Văn cũng có công lớn với Hoa Quốc nên ông ta cũng chỉ đành cử đại diện đến chúc mừng Tiêu Chính Văn chiến thắng trở về.
Nhưng nhà họ Khổng, nhà họ Ngụy và năm đại danh sơn lại không có động thái gì.
Lúc này trong trang viên nhà họ Khổng, Khổng Phi Nhĩ lo lắng nói: “Tộc trưởng, có phải chúng ta cũng nên bảo người đến Long Kinh không?”
“Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã lập công lớn với Hoa Quốc, huống gì Pháp Thiên và Đồ Thiên đến nhằm vào nhà họ Khổng, nếu không tỏ thái độ gì e là sẽ bị người đời chê cười”.
Nghe nói thế, Khổng Vạn Thắng hừ một tiếng rồi nói: “Hừ! Chuyện này vốn dĩ là Tiêu Chính Văn gài bẫy với nhà họ Khổng, lẽ nào còn muốn nhà họ Khổng đi cảm ơn cậu ta?”
“Hơn nữa chuyện trong khách sạn đó đã chọc giận Tiêu Chính Văn rồi, nếu lúc này mà đến chẳng phải sẽ bị cậu ta chê cười sao?”
Khổng Phi Nhĩ lắc đầu nói: “Dù sao Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926541/chuong-3279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.