“Giang Trung, Sơn Thành, nơi này không cần Đế Vương Các và võ tông bảo vệ”, Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói.
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, không ít các ông lớn của các nơi khác đều thở dài. Ai mà không muốn được vua Bắc Lương bảo vệ chứ?
Nhưng Bạch Chiến Sinh đã nói rất rõ, vua Bắc Lương cũng là người, sức lực có hạn, nếu người ta đã đưa ra lựa chọn thì họ cũng chỉ có thể nghe theo.
Sau đó là người của Đế Vương Các và năm đại danh sơn vạch ra phạm vi thế lực của mình, nhưng tất cả mọi người đều tránh khu vực mấy trăm cây số của Dược Vương Cốc và Võ Thần Tông.
Đây cũng xem như là sự tôn trọng và công nhận với dược sư Hoàng và Võ Thí Thiên.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Bạch Chiến Sinh tổ chức một bữa tiệc rượu để chúc mừng.
Mặc dù Tiêu Chính Văn không có hứng thú với mấy kiểu tiệc rượu này nhưng cũng phải tham gia.
Tiệc rượu qua hơn một nửa, Bạch Chiến Sinh và ông Lý một trước một sau bưng ly rượu đến bàn của Tiêu Chính Văn liên tục mời rượu anh.
“Cậu Tiêu, khi còn ở ngoài lãnh thổ, tôi đã nghe danh của cậu rất lâu rồi, hôm nay được gặp quả nhiên không tầm thường”.
Đúng lúc này một người đàn ông trẻ tuổi ở phía sau Bạch Chiến Sinh chắp tay lại mỉm cười nói với Tiêu Chính Văn.
“Trận chiến của anh Tiêu và Tư Mã Minh Húc đúng là khiến cả thế giới kinh ngạc”.
Người đàn ông trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926478/chuong-3216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.