Một mặt, nếu như Đế Vương Các tiến vào trong Hoa Quốc, vậy thì đầu tiên sẽ không cho phép những thế lực vùng ngoài lãnh thổ khác xâm phạm với Hoa Quốc, ít nhất bề ngoài Đế Vương Các buộc phải tôn trọng tính uy quyền của Thiên Tử!
Nếu không thì tờ thỏa thuận giữa bọn họ và Thiên Tử cũng sẽ trở thành một tờ giấy bỏ đi!
Vả lại, nếu như bọn họ không dồn toàn lực bảo vệ cho nhân dân Hoa Quốc, tới lúc đó, không cần Thiên Tử phải lên tiếng, sự phỉ nhổ của nhân dân Hoa Quốc cũng có thể dìm chết bọn họ luôn được rồi.
Vậy nên sau khi suy tính kỹ càng, Tiêu Chính Văn mới đưa ra quyết định này!
“Cậu Tiêu quả nhiên là người có tầm nhìn xa trông rộng, không hổ là chiến thần bất bại của Hoa Quốc! Xem ra là do tầm nhìn của tôi quá nhỏ hẹp, vẫn là cậu Tiêu có tấm lòng quảng đại!”
Bạch Chiến Sinh đột nhiên ngửa mặt cười lớn.
“Tất cả đều nên lấy người dân Hoa Quốc làm trọng, cá nhân tôi cũng chẳng quan trọng gì!”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.
Nghe thấy lời này, trên mặt Bạch Chiến Sinh không khỏi lộ ra một nụ cười đắc ý, nói: “Cậu Tiêu, nếu đã như vậy rồi, vẫn mong cậu Tiêu có thể triệu tập hết những nhân vật có thực lực của các tỉnh tới Long Kinh, mọi người cùng nhau thảo luận một chút!”
Bạch Chiến Sinh nóng lòng nói.
Ông ta cũng lo lắng Tiêu Chính Văn sẽ đột nhiên hối hận, như vậy thì việc sắp thành lại hỏng mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926475/chuong-3213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.