Có Vân Hà Trận, ít nhất mấy người họ cũng có thể giữ được mạng sống.
“Hừ, chẳng qua là do chúng ta nhất thời bất cẩn, mới để tên nhãi này chiếm thế!”
Joseph siết chặt nắm đấm, nói với vẻ không cam lòng.
Mặc dù đòn vừa rồi của Tiêu Chính Văn suýt giết chết ông ta, nhưng dù sao ông ta cũng là tướng sĩ của Napolil, sao có thể khuất phục trước Tiêu Chính Văn?
Lẽ nào ông ta không cần thể diện nữa sao?
“Hừ, mấy ngày nữa chúng ta cùng trở về vùng ngoài lãnh thổ. Tôi không tin một mình Tiêu Chính Văn lại có thể gây ra sóng gió lớn đến vậy!”
Hodar nghiến răng và giận dữ gầm lên.
Lần này, cả ông ta và Joseph đều phải chịu một tổn thất rất lớn, thậm chí cả hai đều bị nội thương nặng, cho dù hoàn toàn bình phục thì cảnh giới của họ chắc chắn sẽ giảm sút.
Thậm chí cả đời này Hodar cũng không thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nữa. Thù này ông ta nhất định phải báo.
Hơn nữa, đòn tấn công vừa rồi của Tiêu Chính Văn cứ như Thần Vương lúc còn sống vậy.
Loại người như Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể giữ lại, nếu không, Âu Lục sau này sẽ bị người ta giẫm đạp.
Kỵ sĩ Thánh Điện bên cạnh thở dài, lúc này, tấm áo giáp của ông ta đã rách nát, không không ngừng chảy từ vết thương ra.
Ngay cả hàng trăm năm trước, khi đối mặt với quân đội của Thành Vương Tư, ông ta cũng chưa bao giờ thảm hại đến vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926436/chuong-3174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.