“Cho anh ta vào!”
Tiêu Chính Văn gật đầu với người lính thông báo.
Ngay sau đó, Filkant được dẫn vào phòng làm việc.
Đây là lần đầu tiên hắn được đến tổng bộ của Hắc Băng Đài, vì vậy trông vô cùng thấp thỏm.
Tiêu Chính Văn nhìn Filkant hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Nghe thấy Tiêu Chính Văn hỏi vậy, Filkant nói với vẻ mặt khó coi: “Anh Tiêu, quả thực là có chút chuyện nhỏ!”
Lần này hắn đến Hoa Quốc, một mặt là vì nhận được điện thoại của Tiêu Chính Văn, mặt khác là vì Âu Lục đã xảy ra chuyện lớn.
Chỉ là Âu Lục còn nợ Tiêu Chính Văn mấy chục đóa hoa Tử Tiêu, mặc dù mười gia tộc lớn và vương thất Âu Lục đã dốc hết sức phái người đi tìm, nhưng nào có dễ dàng như vậy!
“Nói đi!”
Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.
“Chuyện là…”
Filkant lau mồ hôi trên trán, nuốt nước bọt nói: “Anh Tiêu, mấy chục đóa hoa Tử Tiêu chúng tôi còn nợ anh, e rằng không thể có trong chốc lát được!”
Ồ?
Nghe vậy, Tiêu Chính Văn nhíu mày, trầm giọng nói: “Ý anh là mười gia tộc lớn muốn quỵt nợ?”
Thấy vẻ mặt Tiêu Chính Văn tối sầm lại, Filkant vô cùng sợ hãi, vội vàng giải thích: “Anh Tiêu, anh đừng hiểu lầm!”
“Chúng tôi… chúng tôi thật sự đã cố gắng hết sức để tìm nó. Nhưng bây giờ, Âu Lục đang có một vài biến đổi. Hai vị tướng quân dưới trướng Napolil trở lại rồi!”
“Bây giờ toàn bộ Âu Lục đều phải làm theo ý của hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926353/chuong-3090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.