Trước cảnh tượng trước mắt này lại vả một cái thật đau vào mặt ông ta.
Điền Thương Hải không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn.
“Cậu đi chết đi!”
Điền Thương Hải tức giận thu bánh xe Huyết Nguyệt về, khí tức cả người đều bùng phát, thậm chí dùng đến một trăm hai mươi phần sức lực đánh một đòn nữa về phía Tiêu Chính Văn.
Lần này ngay cả hư không cũng rung chuyển.
Ngay cả trời đất này cũng gần như sắp không chống đỡ được nữa rồi.
Thật ra ngay cả Thiên Minh Tử cũng không khỏi quay đầu đi, không dám nhìn thẳng.
Vì khi đòn tấn công này trúng mục tiêu, thậm chí cả một vùng trời đất này đều sẽ sụp đổ.
Nhưng trước mặt Tiêu Chính Văn, một đòn dùng hết sức của ông ta cũng chỉ như một trò chơi nhỏ của đám trẻ con.
Dù sao sức mạnh của hai người họ không ở cùng một cấp bậc, dù là lực về phương diện chân khí cũng không phải là thứ Điền Thương Hải có thể hiểu và so bì.
Huống gì lúc này Tiêu Chính Văn đã đứng ở độ cao của nguyên khí, thậm chí có thể nói hoàn toàn là đang đánh phủ đầu Điền Thương Hải.
Chỉ thấy Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó nhấc cánh tay trái lên.
“Ầm!”
Một tiếng vang kinh thiên động địa vang lên, một đám mây hình nấm cực lớn bay lên trời.
Ánh sáng chói mắt khiến mọi người không dám nhìn thẳng.
“Phụt!”
Chỉ thấy một bóng người bị văng ra từ trong ánh sáng chói mắt đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926322/chuong-3059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.