Không đến hai phút sau, người áo đen bị đánh thành đống thịt nhão, ánh mắt hắn còn hiện lên tia oán hận.
Sớm biết hôm nay sẽ gặp Tiêu Chính Văn thì hắn sẽ không mạo hiểm tính mạng chạy đến Hằng Sơn gây sự đâu.
Vốn dĩ sau khi bị tàn sát hết cả kiếm tông, mấy người họ vẫn muốn đuổi giết bá tước Huyết Vực của huyết tộc.
Nhưng không ngờ vừa giải quyết xong Vạn Kiếm Các thì bị Tiêu Chính Văn chặn lại ở dưới chân Hằng Sơn.
Sáng hôm sau, truyền thông cả nước đều bùng nổ.
Vạn Kiếm Các đã bị tiêu diệt chỉ trong một đêm, Vạn Kiếm Chân Nhân và đệ tử đầu của ông ta cũng biến mất không tung tích, còn bá tước Huyết Vực huyết tộc cũng không biết đi đâu.
Thoáng chốc đủ thứ suy đoán tràn lan.
Ngược lại Lục Tiểu Thiến và Đại trưởng lão võ tông vốn được cho là ở trung tâm của cơn bão này lại khá thoải mái.
Khi Đại trưởng lão đang định đích thân báo cáo chuyện này cho Thiên Tử thì điện thoại ông ta bỗng vang lên.
Đại trưởng lão cúi đầu nhìn, là một số lạ, hơi nhíu mày nói: “Ai lại gọi cho mình vào lúc này chứ?”
Thật ra từ khi linh khí được khôi phục, cảm giác tồn tại của trưởng lão võ tông cực kỳ thấp, còn năm đại danh sơn lại càng không xem ông ta ra gì.
Ông ta cũng giống một cây cầu nối giữa giới chính trị và võ tông, không có tác dụng mang tính quyết định gì.
Do dự một chốc, Đại trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926275/chuong-3012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.